ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 435

Dũng Khí chưa chạm được vào một cọng lông của Nick liền bị vỗ té nhào
xuống đất, sau này lúc ăn cơm, nó có xé thức ăn ăn cũng phải tìm nơi cách
Nick một chút, bình thường đều núp sau lưng của cô, để cô dùng thân thể
nho nhỏ này ngăn cản người đô con kia.

Băng từ núi đá đen rơi xuống đất, trên mặt đất vốn có tích một lớp băng

tuyết, cho nên mặc dù mặt trời vừa to vừa nóng nhưng nhiệt độ vẫn chưa
phải là cao. Càng đến gần chân núi, khí lạnh càng nặng. Một vài động vật
rời chỗ trú đông quá sớm không thể không quanh quẩn ở lưng chừng núi.

Núi đá đen vào mùa xuân đã có cỏ non và mầm cây non nảy mầm, non

mềm xanh mướt làm cho người ta yêu thích. Những loài vật này không lo
ăn, quẹo trái quẹo phải ở sườn núi nhàn nhã tự tại. Bị người Nick nhìn thấy,
đa số đều bị bắt về lấp đầy bao tử.

Nick thường thường một tay khiêng một con mồi còn nhỏ máu, một tay

kia cầm cỏ xanh trên núi mới hái, sau khi trở về đem con mồi đi nướng, cỏ
xanh tất cả đều cho cô.

Dũng Khí đi theo thấy mấy lần, học theo, cuối cùng hai cha con đi ra

ngoài đều nhớ tìm một ít cỏ cây cho cô. Cách một mùa đông mới có thể
nhìn thấy màu xanh biếc tươi mới như vậy, lại do hai người bọn họ đặc biệt
mang về, Dương Phàm cảm thấy cái này còn đẹp hơn cả hoa.

Cô đem cỏ đặt bên gối, cầm không ngừng vuốt vuốt. Có lẽ Dũng Khí

không thấy cô ăn, không biết nghĩ cái gì, có thể là xuất phát từ nguyên tắc
quý thức ăn? Có một ngày cô thấy nó ăn hết những thứ cỏ cây kia, ăn xong
lại ói, có thể thấy mùi vị không được tốt.

Làm cô thấy vừa đau lòng vừa buồn cười, vội vàng lấy một khối thịt

khô nhét vào miệng nó. Cũng không biết nó ăn như vậy mấy lần, điều này
ngược lại khác ba nó một chút, mặc dù Nick mang cô vào rừng cũng tùy
tiện hái được cái gì cũng ăn, nhưng hắn ăn đều là quả dại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.