ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 8

như là mèo, cô sẽ cho rằng cái đuôi này thể hiện hắn cảm thấy rất hứng thú
với cái gì đó.

Dường như trôi qua cả một thế kỷ, rốt cuộc hình như hắn đã hài lòng,

đứng lên, vác Dương Phàm lên lưng, sau đó vọt thật nhanh ra khỏi rừng.

Dương Phàm thấy cảnh sắc chung quanh nhanh chóng lao về phía sau.

Cô không biết tốc độ của hắn nhanh bao nhiêu, nhưng thấy cảnh sắc vụt
qua giống như đang ngồi trên xem ô tô lái đến cực nhanh nhìn ra ngoài, làm
cô sợ tới mức dùng sức ôm hắn thật chặt, sợ bị văng xuống.

Dường như hắn cảm nhận được, cho nên cũng ôm cô càng chặt.

Cô không biết hắn chạy bao lâu, chờ bọn cô rời khỏi rừng rồi, trước mắt

chính là sườn núi mênh mông đầy những tảng đá lớn. Hắn không giảm tốc
độ, một lát sau, hắn mang cô chạy tới một tảng đá khổng lồ, nơi đó có một
cái động nho nhỏ, hắn nhét cô vào trong động.

Cô chưa bao giờ biết thân thể của mình có phần tiềm lực này, chỉ có thể

nói, tiềm lực của con người là vô hạn.

Hắn cũng chui vào.

Dương Phàm vẫn không hề cử động, cô làm cho mình thoạt nhìn giống

như một con mồi vô cùng nghe lời. Hắn chui vào rồi ôm cô đang ngồi dưới
đất đi vào trong, chờ mắt dần dần thích ứng mới ánh sáng yếu ớt nơi này,
cô phát hiện tảng đá khổng lồ này đã bị đào rỗng.

Nơi này có thể là sào huyệt của hắn.

Ở sâu trong hang đá có một đài đá khá cao, có lẽ chiếm một phần ba

hang đá. Phía trên đó có một tầng cỏ khô thật dầy, hắn đặt cô lên đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.