ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 258

Cưỡi ngựa và ngồi máy bay là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, tôi méo

miệng cười gượng, nhìn sang Bùi Thanh thì thấy cậu ta vội vã bước về phía
cửa khoang như không thể chờ đợi thêm được nữa.

Không bật đèn nên chẳng nhìn thấy gì bên ngoài, tôi gọi Ivan bảo anh ta

bật sáng tất cả bóng đèn treo ở phía ngoài, chẳng bao lâu sau ánh sáng trắng
đã bừng lên, chiếu rọi cả một mảng vách vực. Vách vực là những tầng đá
hoa cương màu đen khổng lồ, dưới ánh sáng trắng, trông chúng thật quái dị.

“Vực sâu! Ta đến đây!” - Tôi lẩm nhẩm trong đầu.

Chương 40: Nhật trình chuyến bay


Chúng tôi trải qua một tiếng đầu tiên của chặng bay trong nỗi sợ hãi,

kinh ngạc và yếu đuối. Mười lăm phút sau anh Điền mới tỉnh lại. Chu
Cường cũng nôn, nhưng anh ta vẫn mở máy quay cho mọi người có thể
quan sát tình hình phía dưới máy bay. Chúng tôi lập tức tập trung sự chú ý
vào máy quay.

Hiện lên trên máy quay là cảnh tượng sâu hun hút và tối mịt mùng. Đến

tận giờ, mỗi lần ngồi máy bay vào ban đêm, lúc nhìn trời đêm qua khung
cửa sổ, tôi vẫn còn kinh hãi ngỡ mình lại trở về thời khắc đầy hãi hùng đó.

“Đá hoa cương mi-ca đen!” - Anh Điền thốt lên, sau khi cảm giác buồn

nôn dần lắng dịu, anh lau sạch chiếc mũ chụp đầu bị anh nôn ra bẩn bê bết,
anh đến sau lưng chúng tôi, vừa ho vừa nói: “Loại đá này được hình thành ở
kỉ thứ ba, giá có thể lấy một viên về làm mẫu thì tốt biết mấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.