ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 256

nghĩ đến cách này, nhưng nghe nói tạm thời chúng ta vẫn chưa có kĩ thuật
chế tạo tàu bay.”

“Thực ra thì chẳng cần gì đến kĩ thuật cao siêu, nếu không có chiếc máy

bay này thì lính công binh vẫn có thể trực tiếp xây sạn đạo xuống dưới.” -
Bùi Thanh đáp - “Sao cứ nhất thiết phải dùng máy bay?”

“Cũng đúng! Đó quả là một cách!” - Anh Điền tham gia - “Người đông

thì sức nhiều mà.”

Tôi nhận ra lời của Bùi Thanh còn hàm chứa một ẩn ý khác, nhưng cũng

không tiện hỏi thêm, đang định chuyển đề tài thì nghe giọng nói phát ra từ
khoang lái: “Công tác chuẩn bị của mặt đất đã hoàn thành! Máy bay chuẩn
bị cất cánh!”

Phút chốc tất cả im phăng phắc, không ai nói câu gì. Vương Tứ Xuyên

gài thuốc lên tai, giải thích với chúng tôi: “Đây là thói quen của dân tộc tôi.
Làm vậy sẽ mang lại may mắn!”

Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau, người nào cũng bắt chước Vương Tứ

Xuyên gài điếu thuốc lên tai, chỉ riêng Bùi Thanh là ghếch thuốc lên miệng,
tựa người vào vách khoang. Sau mười phút yên ắng tuyệt đối, tôi nghe thấy
tiếng động cơ bắt đầu nóng lên, thân máy bay rung ầm ầm.

Tôi không thể hồi tưởng lại quá trình cất cánh, đối với tôi đoạn kí ức ấy

vừa rõ ràng hơn bao giờ hết lại vừa rất đỗi mơ hồ, nhưng tôi có thể nhớ rõ
mọi chuyện xảy ra sau mấy phút khởi động.

Bởi đường ray có tính đàn hồi, nên lúc cất cánh, máy bay rung chuyển

dữ dội, dữ dội đến mức tôi tưởng nó sắp nhảy ra khỏi đường bay và đâm
sầm vào con đập trước khi kịp bay lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.