ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 112

“Người gì mà cẩn thận thế không biết, tí tẹo lỗi cũng không dám phạm

à?” - Tôi rủa thầm trong đầu: “Giờ phải làm sao đây? Cứ chết gí ở đây đợi
đến lúc nào?”

Có điều, nghĩ kĩ lại liền biết: chỉ có thể tiếp tục chờ đợi, thi xem ai gan

hơn ai mà thôi. Đầu tôi túa mồ hôi, phát hiện suy nghĩ của mình đơn giản
quá. Gã này đúng là kẻ thận trọng cực độ, chứ đâu phải loài sẻ dại ngô
nghê.

Trong khi đó, tôi hoàn toàn không nghĩ ra được cách gì, đành gan lì ngồi

đợi, đợi suốt mười phút đồng hồ, tôi mới nghe thấy động tĩnh từ bên đó
vọng lại. Rõ ràng hắn bắt đầu trèo vào trong, mấy thứ lộn xộn bị hắn gạt
sang một bên, phát ra tiếng đổ loảng xoảng.

Tôi mừng húm, thận trọng bò lại, rồi nhanh chân xông thẳng tới nhân lúc

hỗn loạn, mò mẫm lần tới cạnh cửa, giơ miếng sắt tam giác lên.

Trong lúc tôi đang cố gắng kìm nén sự hưng phấn, thì đột nhiên ánh đèn

trước mắt bừng sáng, trong phút chốc mắt tôi hoa đi, gần như cùng lúc ấy,
đầu tôi bị thứ gì đó đập “chát” một tiếng.

Mặt mày choáng váng, theo bản năng tôi lùi lại sau mấy bước, ngay lúc

đó đùi tôi lại chịu một cú đập giáng trời, cú đập trúng ngay sụn gối, tôi lập
tức khuỵu xuống trong tư thế nửa ngồi nửa quỳ, một lưỡi dao từ sau chĩa
tới, kề ngay trên cổ, lưỡi dao lạnh băng kê sát cổ họng.

Tôi sợ hãi, một giọng nói từ phía sau vang lên: “Cấm động đậy! Nếu

không tao cắt đứt cổ họng!”

Người tôi cứng đờ, ngay sau đó khuỷu tay tôi bị gập ngoặt ra sau, cả

người bị gí ép vào tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.