ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 126

ấy của hắn, còn bây giờ, hắn lại đóng gói tất cả, nguyên đai nguyên kiện
đem trả lại cho tôi, vấn đề tôi đang phải đối mặt hoàn toàn giống với hắn
lúc bấy giờ.

Nếu hắn trốn ở bên trong, thì chắc chắn tay phải cầm dao găm, chỉ cần

tôi bước vào là sẽ bị trúng phục kích, nhưng tôi không dám vào, mà cũng
chẳng thể bỏ đi.

Ván gỗ ở đây vô cùng chắc chắn, không có cây gậy của Vương Tứ

Xuyên, tôi không cách nào nới rộng cái lỗ ra được, bò vào trong đồng nghĩa
với việc chui đầu vào rọ, lòng tôi rầu rĩ không còn lời nào để tả.

Do dự suốt hồi lâu, tôi quyết định phải mạo hiểm, tôi đánh cược vào

bóng tối.

Tôi gỡ tấm ván và đeo mấy cái ba lô ngược ra trước ngực, tay cầm miếng

sắt tam giác, hai vai gồng lên, ngẩng mặt leo vào trong, vừa vào tôi vừa lấy
tay trái che chắn trước mặt, gần như nhảy sấp dán mặt xuống đất, tôi cảm
giác có người đang lao bổ đến.

Nhưng khi leo hẳn vào trong, lật người đứng dậy thì tôi phát hiện chẳng

có ai nhảy bổ vào mình cả, tôi im lặng cảnh giác, bên trong vô cùng yên
ắng.

Thần người một lát, tôi thận trọng bật đèn pin lên tìm kiếm một vòng,

nhưng bên trong chẳng có ai, phía trên góc tường có một miệng ống thông
gió đã bị tháo dỡ lưới thép.

Tôi đảo đèn pin thêm một vòng nữa, xác định bên trong chắc chắn không

có người, tôi bất giác phì cười, mẹ nó, đúng là thần hồn nát thần tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.