ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 233

khi tới chân tháp phát tín hiệu. Bùi Thanh lập tức ngước nhìn lên, khoảnh
khắc đó, cảm giác có gì đó không ổn trong tôi lại càng dâng lên mãnh liệt
hơn.

Xuống dưới vực sâu, tôi luôn cảm thấy cậu ta rất đỗi vui mừng. Ấn

tượng về cậu ta trong đầu tôi là lúc nào cũng vác khuôn mặt cau có khó
chịu, nên giờ đây, khi cậu ta thể hiện niềm vui và tình cảm mãnh liệt đến
thế, tôi nhất thời cảm thấy rất quái dị.

Tôi không hiểu nguyên nhân nào khiến cậu ta lại có cảm xúc đó, chẳng

lẽ vì cậu ta thấy mình đã hoàn toàn chiến thắng anh Điền chăng? Tôi chỉ có
thể giải thích như vậy.

Tháp tín hiệu có kết cấu bằng thép, quanh chân tháp trát một lớp xi măng

dày, tại những chỗ xi măng bong tróc có thể nhìn thấy trong cấu trúc của
tháp còn có mấy lớp nữa, rõ ràng họ làm vậy để phòng han gỉ.

Ngày nay, loại tháp tín hiệu này cũng không thể coi là kĩ thuật cao,

nhưng đối với thời chúng tôi mà nói, thì như vậy đã là hoành tráng lắm rồi.

Cáp điện chạy vào trong tháp, bên cạnh tháp có một thang thép để trèo

lên tầng trên giống như ở đập, nhưng chắc chắn giờ nó không đủ kiên cố để
trèo lên được nữa, chúng tôi vòng qua ụ bê tông dưới chân tháp thì thấy
cách đó mười mét là vực sâu vạn trượng.

Đây là nơi còn nằm ngoài đường biên hơn cả mép đập, đá nhọn lởm

chởm như răng sói nằm ngổn ngang khắp nơi như chọc thủng màn đêm, nó
chẳng khác nào bức tường phòng ngự bằng đinh nhọn hoắt.

Phía ngoài rìa vực chính là dải đêm đen quái dị, chẳng nhìn thấy gì,

nhưng tôi luôn cảm thấy ở đây còn tối tăm và sâu thẳm hơn cả màn đêm ở
chỗ con đập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.