ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 247

ta là thần thánh phương nào, người này có một biệt danh còn được nhiều
người biết đến hơn cả tên thật. Tôi không bất ngờ về sự xuất hiện của ông ta
ở đây, một công trình quy mô lớn dường này, cộng thêm cả độ cơ mật của
nó thì chẳng có gì quá đáng khi để một viên chức cấp cao nắm giữ.

Sau khi mọi người đều an tọa, ông già mặc áo Tôn Trung Sơn đứng dậy

cầm trịch chúng tôi lần nữa tuyên thệ tuyệt đối giữ bí mật.

Trong câu chuyện này, tôi phải tuyên thệ tất thảy ba lần và đây chính là

lần cuối cùng. Nếu bạn cho rằng những tình tiết tôi kể trước đây đã khó tin
lắm rồi thì những tình tiết về sau có lẽ càng khiến bạn thấy không thể chấp
nhận được hơn.

Từ khi chấp bút viết cuốn tự truyện này đến nay, tôi luôn lựa chọn

phương thức trần thuật với nhịp điệu đều đều, nội dung ngắn gọn dễ hiểu,
đó là vì muốn mọi người có thể dễ dàng chấp nhận phần sau của câu chuyện
hơn.

Khi ấy có tất cả mười một người tham dự hội nghị, trừ sáu vị lãnh đạo ra,

thì năm người chúng tôi đều là những thành viên được lựa chọn tham gia
nhiệm vụ. Đến giờ phút này, tôi vẫn giữ bí mật danh sách thành viên năm
đó. Trên thực tế, chẳng cần nhìn, tôi cũng có thể đọc làu làu tên tuổi của họ.

Năm thành viên được chọn gồm tôi, Vương Tứ Xuyên, Điền Tiểu Hội,

Chu Cường và Abdul Memeti. Tôi và Vương Tứ Xuyên thuộc thành viên
thám trắc địa chất cơ sở, Điền Tiểu Hội và Chu Cường là người của viện,
trong đó Điền Tiểu Hội chính là anh Điền, sau đó tôi mới biết anh ấy chính
là học trò của Lý Tứ Quang, thời ấy đã lên tới chức chủ nhiệm, tuy tên là
Tiểu Hội, nhưng thực tế anh ấy hơn chúng tôi khá nhiều tuổi.

Tôi không biết lai lịch của Abdul Memeti, nghe tên thì đoán là người dân

tộc Ngô Duy Nhĩ, tôi cũng chỉ biết anh ta làm công tác chỉ huy ở hậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.