ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 286

Tôi bò dậy, nhìn về phía sau, chỉ thấy kết cấu của khối đá đã trở nên lỏng

lẻo, những tảng đá lớn bị chúng tôi đâm rơi lả tả xuống dưới.

Xem ra việc xả súng đã phát huy tác dụng rất tốt, nếu không bị luồng đạn

dày như thế bắn thủng lỗ chỗ thì những khối đá hoa cương này tuyệt đối
không dễ bị đâm vụn, và bây giờ có lẽ thứ bị rơi xuống sườn núi không phải
đá vụn mà là xác máy bay.

Ivan cười trong tai nghe, giọng cười rất đỗi phóng khoáng: “Tôi yêu các

bạn!”, rồi anh ta lại cất tiếng cười vang.

Lần đầu tiên tôi nghe thấy Ivan cười. Vào thời đại ấy, phải vui mừng lắm

thì mới dám phát ra tiếng cười hào sảng như vậy. Tôi choáng váng như vừa
bị hạ đường huyết, may nhờ có dây an toàn, tôi mới không ngã khuỵu
xuống, trong khoảnh khắc ấy tôi chợt nhớ đến Viên Hỷ Lạc - sau khi cô ấy
nhận lời cầu hôn của Ivan, chắc hẳn gã xồm Liên Xô kia cũng phải phát ra
tiếng cười thấu đến tận trời xanh như hôm nay.

Đây là người đàn ông thuộc về bầu trời, sao Viên Hỷ Lạc lại có thể chối

từ một người đàn ông như vậy chứ?

“Ngô! Cậu xuống đây giải thích cái coi. Cậu vừa diễn trò gì thế?” -

Vương Tứ Xuyên ở dưới hét vống lên trên.

“Đợi chút nào!” - Tôi đáp, thực sự không còn chút sức lực nào nữa, tôi

nhắm mắt và thở.

Chương 44: Bóng người


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.