ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 330

học giả điên để vượt cửa ải này, thấy cậu ta đồng quan điểm với mình, tôi
bất giác thở phào một tiếng. Giờ đây điều lo lắng nhất là anh Điền lỡ mồm
lỡ miệng “phọt” ra câu nào đó kì quái, nhưng chẳng ngờ anh Điền lại là
người rất xem trọng việc cơ mật. Anh ấy nhìn đám người, bản thân thần
kinh của anh đã hơi có vấn đề, giờ chứng kiến cảnh này lại càng thêm mơ
hồ, anh rúm người ngồi trong góc, chỉ không ngừng gật đầu chào mọi
người.

Đặc phái viên tròn mắt nhìn tôi, vẻ mặt anh ta rất kì quái như thể không

biết nên phản ứng thế nào, liền quay sang hỏi Vương Tứ Xuyên y như đã
hỏi tôi: “Còn anh sao lại ở đây?”

Vương Tứ Xuyên là người mưu trí, lanh lợi, cậu ta không bao giờ để lộ

chuyện, nên chỉ tìm đại một lý do để qua mặt. Vương Tứ Xuyên bảo chúng
tôi đang trên đường chấp hành nhiệm vụ của đại đội thì bị lạc đường, nội
dung cụ thể là chuyện cơ mật nên không thể tiết lộ được.

Nghe Vương Tứ Xuyên nói xong, đặc phái viên nhìn chúng tôi bằng đôi

mắt thăm dò đầy ẩn ý, cơ mặt anh ta không hề giãn ra như những người
khác.

Viên Hỷ Lạc rõ ràng không nghĩ gì nhiều, cô rửa sạch bùn đất trên mặt,

rồi gột tóc, sau đó quay sang nói với tôi: “Không ngờ trong rừng sâu lại có
nhiều nhà cửa thế này, trong nhà còn bập bùng ánh lửa, tôi cứ ngỡ gặp phải
yêu ma quỷ quái gì cơ. May quá! Nói ra chẳng ai tin ở giữa núi rừng này lại
gặp đồng nghiệp.”

“Mấy ngày trước chúng tôi lần theo hướng khói bếp tỏa ra để tìm đến

đây.” - Một thanh niên trẻ tuổi tiếp lời.

Vương Tứ Xuyên cũng nói thật, bảo chúng tôi bị nhốt ở đây cũng một

thời gian rồi, hành lý mất hết, đoạn cậu ta quay sang hỏi: “Các đồng chí đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.