ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 341

Chiều hôm đó, đội thám trắc bắt đầu tiến hành công việc ở khu vực xung

quanh, chỉ để lại mấy người còn chưa phục hồi thể lực. Chúng tôi đứng
ngoài sân, Vương Tứ Xuyên vừa thái thịt thành miếng dài vừa đưa mắt liếc
tứ phía, thấy không có ai mới bảo với tôi rằng, cậu ta đã nghe ngóng được
rồi, hình như họ sẽ để Khôn Lỏi đưa chúng ta ra khỏi rừng, cả đi lẫn về mất
chừng hơn một tháng, đúng là xa thật, còn cụ thể họ định làm thế nào thì
vẫn chưa thảo luận xong.

Vương Tứ Xuyên nhận xét: “Chắc chắn nhóm của Viên Hỷ Lạc không

cần mất đến một tháng để đi từ bìa rừng vào, mà quanh đây phải có một cứ
điểm quy mô lớn, nhưng họ không muốn để chúng ta biết nên bảo Khôn Lỏi
dẫn chúng ta đi vòng qua cứ điểm.”

Nếu làm vậy thì chúng ta sẽ nghĩ rằng đây chỉ là lần gặp gỡ tình cờ giữa

hai đội chứ không nghĩ phía sau còn chứa đựng nhiều bí mật khác.

“Họ tính như vậy rất hợp ý tôi. Bởi chúng ta có thể nhân cơ hội này trốn

xuống vùng nông thôn ẩn mình một thời gian, đợi khi đến lượt ‘hội chúng
ta’ xuất phát thì sẽ tìm cách trở về sau, chứ nếu về bây giờ thì cũng chẳng
biết giải thích thế nào.” - Vương Tứ Xuyên chốt lại.

Chắc chắn đây là chủ ý của Viên Hỷ Lạc. Vừa yên tâm một chút thì đột

nhiên tôi lại nghĩ đến bộ dạng của Viên Hỷ Lạc lúc chúng tôi tìm thấy cô ấy
trong hang động. Tôi nói với Vương Tứ Xuyên: “Không được! Chúng ta
không thể bỏ đi như thế. Nếu chúng ta đi, thì họ sẽ hi sinh hết.”

“Đối với chúng ta mà nói, thì họ đã hi sinh rồi!” - Vương Tứ Xuyên lẳng

lặng nói. Rõ ràng cậu ta đã sớm nghĩ đến vấn đề này.

“Chúng ta có thể cảnh báo họ một chút, biết đâu sẽ tốt hơn?” - Tôi vội đề

xuất ý kiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.