ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 402

Tôi cảm nhận được niềm khoái lạc mang tính báo thù nở rộ trong lòng,

chắc chắn cô ấy không thể tìm thấy nỗi sợ hãi nơi tôi bởi quả thật tôi không
hề sợ hãi.

Gã đặc phái viên hơi phẫn nộ, đột nhiên hắn lấy dao găm rạch áo tôi, rồi

nói: “Xin lỗi nhé! Bây giờ lời tao nói là thánh phán, đợi sau khi bụng mày
bị mổ phanh ra, thì tao sẽ biết ngay suy nghĩ của mày thôi!”

“Thế thì mày chẳng đạt được cái gì.” - Tôi thách thức - “Mày có thể thử

vận may xem thế nào.”

Hắn xoay tay cầm dao găm, nhìn vào mặt tôi. Tôi bình tĩnh nhìn lại hắn,

hít sâu một hơi, nín thở gật đầu với hắn.

Khuôn mặt hắn trở nên méo mó, đang định xuống tay thì Viên Hỷ Lạc

giật giọng quát: “Đợi đã!”

Nói rồi, cô ấy đi một mạch đến chỗ tôi, giật lấy con dao trong tay gã đặc

phái viên, tôi thấy hắn thở phào như trút được gánh nặng, quay mặt đi, sắc
mặt hắn phải rất khó coi.

Khoái cảm chiến thắng trong tôi càng trào dâng, Viên Hỷ Lạc cầm dao

găm ngồi quỳ gối trước mặt tôi, đôi tay thon dài dừng nơi cổ tôi và nói: “Vô
Dụng, thực ra anh không cần phải chết. Tôi có thể thả cho anh con đường
sống, việc gì phải vậy?”

Tôi nhìn gương mặt cô ấy, ngữ khí kia nghe thật quen thuộc, giống hệt

giọng nói lúc cô giảng bài cho chúng tôi, tôi lắc đầu, nước mắt bấc giác rơi
xuống. Tôi nhìn cô ấy thì thầm bảo: “Chẳng ích gì đâu! Bây giờ nói gì cũng
vô dụng! Ra tay đi! Có những lời chỉ trước khi chết tôi mới có thể nói với
em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.