ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 42

phán đoán xem nơi nào có thể thoát ra khỏi đường ống, sau đó giết chết
hắn, cho hắn nếm mùi sự lợi hại của mình.

Bởi không gian của cả con đập thoáng đãng và rộng mênh mông nên lại

càng hiện rõ sự tĩnh lặng, nếu lối ra mà chúng tôi chọn ở gần hắn quá, thì
động tác đạp cánh quạt vừa rồi nhất định sẽ bị hắn nghe thấy, vậy khác gì
đánh rắn động cỏ. Tôi quyết định cứ xuôi theo đường ống tiếp tục bò về
phía trước một đoạn. Muốn hun chết bọn tôi ư? E là phải đốt một hồi nữa
mới được, chắc hắn không thể phát hiện chúng tôi đã trốn thoát một cách
nhanh như vậy được.

Tôi thận trọng men theo đường dây cáp bò về phía trước, hai người kia

bám theo sau, chúng tôi đi qua hết lỗ quạt thải khí này đến lỗ quạt khác,
đường ống giao thoa chằng chịt phức tạp, phía trên chắc là một gian phòng
khác hoặc là hành lang, tiếc là không có điện chiếu sáng, xung quanh tối
thui, thoang thoảng mùi ẩm mốc. Ánh đèn pin chiếu ra xa cũng chỉ nhìn
thấy vài thứ lộn xộn trông chẳng rõ là thứ gì.

Bụi tích trong đường ống thông gió nhiều không thể tưởng tượng được,

chẳng bao lâu sau, khắp người tôi đã bám một lớp bụi dày, vừa phủi một cái
đã quệt phải dầu mỡ màu xám, nhớt nhát phát buồn nôn, tôi liên tục dẫn hai
người kia bò qua sáu miệng đường ống thông gió. Khi đã cách phòng chiếu
một quãng khá xa, chúng tôi mới quyết định bò lên.

Nhưng đến đó chúng tôi liền trố mắt, bởi vì bên trong này chẳng có vật

gì có thể dùng làm cờ lê để bẻ cánh quạt thông gió. Lẽ nào lại trở về chỗ cũ
lấy tấm lưới sắt đã bị gỡ bỏ ở đó? Có điều nếu làm vậy thì không kịp thời
gian, mà cũng chẳng làm cách nào cắt nó xuống được. Nhất thời ba người
bọn tôi chỉ biết tuyệt vọng nhìn nhau.

Ngây người nhìn cánh quạt mấy phút, Vương Tứ Xuyên bắt đầu sốt ruột,

cậu ta bảo: “Không thể đứng đợi mãi thế này, cứ đạp thẳng vào đó, nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.