ĐẠI MINH TINH VÀ THỢ SĂN ẢNH - Trang 47

Trình Tư “ồ” môt tiếng thật dài: “Chó, chứng tỏ cậu xem tôi là đồ

ngốc.”

Hứa Minh Ưu tí nữa thì nhảy dựng lên: “Tôi không có!”

Trình Tư như cười như không nhìn cậu.

Hứa Minh Ưu lúng túng muốn chết.

Mấy loại trắc nghiệm này bình thường không phải đều là “người dễ

thương”, “người có tính khí tốt” gì gì đó ư? Lần này sao lại...

Cậu nghẹn cả nửa ngày, cuối cùng gào lên một câu: “Thử câu khác!”

Trình Tư có phần bất đắc dĩ, tìm tìm kiếm kiếm một lúc trên điện

thoại: “Được rồi, câu cuối cùng, đây là trắc nghiệm quan hệ về sau của
chúng ta như thế nào. Cậu thấy loại sự vật nào thể hiện gần giống nhất với
cảm giác khi chúng ta bên nhau? Một, đám mây. Hai, đại dương. Ba, ngọn
lửa. Bốn, ánh mặt trời. Năm, cây gỗ. Sáu, núi cao.”

Mấy lựa chọn này nhìn riêng ra thì cái nào cũng có ý nghĩa tượng

trưng rất tốt, nhưng Hứa Minh Ưu lại cảm thấy chúng giống như “cái bẫy
chết người” vậy.

Cảm giác khi ở bên nhau?

Hứa Minh Ưu nghĩ cả nửa ngày, phát hiện cậu không thể nói rõ ràng ra

được.

Cậu luôn đặt Trình Tư ở vị trí một người bạn đặc biệt, số lần họ ngồi

bên nhau nói chuyện phiếm cũng không nhiều, nếu nhất định phải chọn một
biểu tượng thì...

Hứa Minh Ưu ngẩng đầu, nghiêm túc đáp: “Ngọn lửa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.