ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 3 - Trang 178

Ít lâu lại xin cáo về làng. Gặp có quốc tang, Thiệu Trị năm thứ 1 (1841)
mùa xuân, ông vào viếng tang, vua an ủi, hỏi han, toan bổ làm Thượng thư
bộ Lễ, ông khẩn thiết xin từ, vua bèn ban cho thật hậu rồi cho về. Đăng
Tuân làm bài biểu tạ nói rằng: chỉ xin rộng một đạo hiếu để ban ra luân
thường, rõ chín đạo thường mà lập đạo trị nước. Vua nói rằng: vài lời nói
ấy có rạng rỡ hơn hai họ Sớ (153) vậy. Ngày xưa hai họ Sớ ở đời Hán, sau
khi đi rồi, không nghe thấy lại đến sân cửa khuyết nữa, cũng không có một
lời nói gì thấy nêu lên ở sách sử. Tiên sinh chống gậy vào viếng tang, cảm
kích do tự trong lòng, nhân bài biểu tạ để làm khuôn mẫu, lòng thành thực
càng nhiều, lấy đấy mà bàn, hai họ Sớ không kịp được vậy. Năm ấy lại khởi
phục sung chức Sư bảo của hoàng tử hoàng đệ.
Năm thứ hai, vua đi tuần ra miền Bắc, sung chức Đại thần ở lại Kinh; khi
vua trở về, thăng thự Hiệp biện Đại học sĩ sung chức Sư bảo như cũ. Rồi vì
già yếu lại cố xin nghỉ việc. Vua không nỡ trái ý mãi bèn y cho về nghỉ, gia
ban các thứ thuốc, vàng trong kho, cấp cho thuyền công để đưa về. Đăng
Tuân tự đặt tên hiệu là Thận Trai, tính thận trọng ít nói, trải thờ ba triều
sung làm chức Bảo phó lâu năm, sau khi về vua mến nhớ không nguôi.
Năm thứ 4, sai Nội Các mang sắc thư đến nhà hỏi thăm sức khoẻ, thực thụ
hàm Vĩnh Lộc đại phu Hiệp biện Đại học sĩ, hàng năm chia một nửa
nguyên bổng, lại cho một người con thứ tập ấm làm Tư vụ, cùng cháu là
Cử nhân Đăng Hành đều ở nhà phụng dưỡng. Đăng Tuân dâng sớ khẩn
thiết từ chối, nói: thần là con nhà tầm thường làm quan đến Thự Tòng nhất
phẩm, đã không thể làm được các công việc, chỉ chống gậy ở làng, vui xem
thái bình, đã lấy làm may lắm mà vượt quá phận rồi, thế mà thân ở chốn
đồng nội ngồi lên bậc cao, không phải có thực trạng xét công, mà chịu ơn
sâu đặc cách, lòng thần vẫn không tự yên, là một điều. Thần trải thờ ba
triều, nhờ lương bổng làm quan đã lâu. Cha ông thần có ruộng để lại hơn
100 mẫu làm lấy mà ăn, không đến nỗi thiếu thốn; hơn nữa được nhiều lần
ban cho bạc lụa ưu hậu, cũng đủ để nuôi sống lúc tuổi thừa. Con thần là
Đăng Giai hiện được chi lương Tòng nhị phẩm, số thừa về lương bổng ấy,
hàng năm thường biếu thần một nửa, để chi phí về củi gạo. Nay lại được
ấm thụ cho con thứ của thần là Đạc, cháu đích tôn của thần là Đăng Hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.