ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 3 - Trang 398

sao đẩu.
(170) 5 hồ: Phạm Lãi ngày xưa, từ quan về thảuyền đi chơi 5 hồ.
(171) Cho vàng: Sơ Quảng, Sơ Thụ là 2 chú cháu, đời Hán Tuyên Đế cũng
làm Thái phó, dâng thư xin về hưu, Tuyên Đế cho về và cho 20 cân vàng.
Nay Quang Cự về hưu, vua cho 80 lạng bạc (đã chép ở truyện).
(172) Nghe tiếng trống trận: trong kinh Lễ có câu: "Văn cổ bề chi thanh tắc
tư tướng súy chi thần": Nghĩa là nghe tiếng trống trận thì nhớ các tướng
súy.
(173) Dương Thúc Tử: Thúc Tử là tên tự của Dương Hựu đời Tấn. Làm Đô
đốc Kinh Châu, đi đánh Ngô, thì bị ốm nặng, bèn tiến cử Đỗ Dự để thay,
sau Dự đánh được Ngô.
(174) Bia núi Nghiễn Sơn: Dương Hựu làm Đô đốc ở Kinh Châu, đối lũy
với Lục Kháng. Dương Hựu chuyên làm việc nhân đức ở thu lòng người.
Sau Hựu chết , nhân dân ở xứ ấy lập bia hợp miếu để thờ ở núi Nghiễn Sơn
(nơi Hựu hay đến chơi ngày xưa). Có người trông thấy bia ấy chảy nước
mắt, vì thế gọi là trụy lệ bi.
(175) Hoắc Khứ Bệnh đời Hán , đánh được Hung Nô đắp đất ghi công ở
núi Lạng Cư Tư. - Đậu Hiếu đời Đậu Hán, đánh đuổi Thuyền Vu - Hung
Nô ra khỏi cửa ải hơn 3000 dặm, lên núi Yên Nhiên khắc đá ghi công rồi
về.
(176) Tiếng sang sảng trong sắt: là ví với người cứng cáp ngay thẳng không
a dua. (Chữ
Hán: thiết trung tranh manh, là lời Quang Vũ đời Hán khen Từ Tuyên, Phàn
Sùng).
(177) Ba sinh: tức là người sinh ra, luân chuyển ba đời: 1- đời quá khứ, 2-
đời hiện tại, 3- đời tương lai.
(178) Nghề của con lừa: ở đất Xiêm không có ging lừa, có người đem con
lừa ở xứ khác về, thả ở trong rừng, loài hổ trước thấy con lừa to lớn, sợ
lắm, sau lân la đến gần, thấy lừa chẳng có tài năng gì, mới đến gần trêu
ghẹo lừa, lừa tức giận bèn lấy chân đá con hổ, hổ mừng lắm bảo nhau rằng
nghề của lừa chỉ có thế thôi, bèn nhảy vào cắn chết lừa mà ăn thịt. Đây ý
nói là bọn giặc chẳng có tài năng gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.