ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 4 - Trang 280

Ta khỏi được, khanh là quốc y.

Bình sinh chí nguyện chỉ có thế.

Tri giao, ất nặng lời vâng nhận

Nếu đợi "treo gươm" (79) còn làm gì.

Thời lại là nói nghiêng về trẫm. Không ngờ người "gượng bệnh" còn đợi,
mà kẻ "đeo gươm" đã mất rồi, chuyển thành ra lời thơ sấm, hối hận sao kịp.
Hỡi ơi thương thay! Số mệnh ư? ! Số mệnh ư? !

Ngươi từ khi đi Bắc Kinh về, xét kỹ tình hình của người của mình, dường
như đã có ý kiến nhất định. Chuyến đi này cũng không phải là cẩu thả, mà
là hy vọng (có kết quả) lớn lao. Không ngờ cơ hội chẳng chiều lòng, phải
làm cho xong chuyện. Trong (tình thê) bất đắc dĩ đó, trẫm vẫn mong sao có
được người giúp đỡ, không ngờ ngươi vội phụ trẫm. Có chi chưa đạt, ngó
tả, nhìn hữu như mất chân tay. Đương cái lúc nhiều việc khó khăn này,
người bạn lúc gian.nan có thể thiếu được ư? Vạn nhất mà giấc mộng con
hươu (80) khó thành sự thực, chim tinh vệ lấp biển (81) những uổng công,
việc khôi phục bờ cõi chưa đền được ơn, mũi tên gối lại vô công hiệu, thời
ngươi ở lưới đất có biết, cũng ân hận không bao giờ nguôi. Hỡi ơi thương
thay ! Số mệnh ngươi ư? ! Số mệnh trẫm ư?! Tài đức công nghiệp của
ngươi, đã có ngòi bút của sử thần. Đây trẫm chỉ ghi lại cái tình tri giao đối
với ngươi, gọi có mấy lời, rót mấy chén rượu, cho trọn cái nghĩa thủy
chung vua tôi mà thôi. Hỡi ơi thương thay!".

Trước khi Tuấn sang Tây, vua đem việc mất đất chưa lấy lại được ân cần
dặn dò. Hôm từ giã ra đi, lại ban thơ, tự và ca thuật cái ý khuyến khích
mong đợi, rất là chu đáo. Bài thơ rằng:

Bắc sinh, Tây phù, lưỡng độ cù,

Đông phương tự khả phản tam ngung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.