ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 158

An Tranh cười cười, chỉ vào bụng mình:

-Hình như chưa từng có hạt gạo nào của Đại Khấu Đường trong bụng ta,

đi vệ sinh cũng không mùi của Đại Khấu Đường. Về phần quần áo, Bát tiên
sinh cảm thấy bộ quần áo mà ta đang mặc là của ngươi ban cho sao?

Khấu Bát khoát tay chặn lời:

-Ta mặc kệ, lão tử bảo ngươi chết, ngươi phải chết.

An Tranh vẫn cười tủm tỉm:

-Ta đoán, hẳn là Đại Khấu Đường và Trần gia đã vạch mặt. Do ngươi

ngốc nhất, cho nên bọn họ phái ngươi đi giết Trần Thiếu Bạch phải không?
Nhưng ngươi thực sự không ngốc. Ngươi biết ngươi không vào được Tụ
Thượng Viện, vào chỉ có cái chết. Cho nên ngươi ngăn lại ta, bảo ta đi giết
Trần Thiếu Bạch.

Khấu Bát nói:

-Đúng thì thế nào? Ngươi đi giết Trần Thiếu Bạch, ta để ngươi sống.

Ngươi không đi, ta giết ngươi trước. Đồ bỏ đi như ngươi, chết một cách có
giá trị chẳng lẽ còn chưa thấy đủ?

An Tranh nói:

-Đi là chết, không đi cũng là chết, vì sao ta phải nghe theo ngươi?

Khấu Bát:

-Không nghe ngươi sẽ chết nhanh hơn!

Hắn xông về phía trước. Thân hình cực lớn kia khi đạp chân xuống đất,

cả con đường như run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.