ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 159

Nơi này cách quán rượu Diệp đại nương không xa, khoảng cách chưa tới

mười mét. Lá cờ ghi chữ ‘Tửu’ còn đang bay phần phật trong gió. Nhưng
giờ đang là giờ Ngọ, nên quán rượu không có quá nhiều khách. Người đi
đường lúc thấy Khấu Bát đã trốn sang một bên. An Tranh nghiêng đầu nhìn
nhìn lá cờ của quán rượu, chữ ‘Tửu’ kia như một kiếm khách hành tẩu thiên
hạ.

Sau đó hắn trông thấy Diệp đại nương khoanh tay đứng ở cửa sổ nhìn

hắn, sắc mặt ngưng trọng.

An Tranh cười cười với Diệp đại nương, nhưng hắn lại cười không nổi.

An Tranh mới chỉ mười tuổi, chiều cao 1m45 mà thôi, so với Khấu Bát cao
tới 2m, hắn quá nhỏ yếu.

-Thật lớn!

An Tranh đột nhiên nói hai chữ.

Khấu Bát sửng sốt, Diệp đại nương cũng sửng sốt.

An Tranh bắt chước Diệp đại nương, khoanh tay lại, sau đó cúi đầu nhìn:

-Thật lớn!

Diệp đại nương vô thức cúi đầu nhìn, phát hiện ngực của mình đúng là

rất lớn. Cho nên nàng giận dữ, thầm nghĩ đứa trẻ hư hỏng này cần được dạy
dỗ. Nhưng nàng không muốn trơ mắt nhìn An Tranh bị Khấu Bát đánh
chết. Tuy từ trước tới nay nàng luôn cảm thấy mọi việc ở Huyễn Thế
Trường Cư đều không liên quan tới mình, vô luận là ai sống ai chết. Nhưng
thiếu niên kia thì lại khác.

-Bát tiên sinh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.