ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 184

-Kỳ thực ta không nên chấp nhặt với một đứa bé như ngươi. Có người

nói, đại nhân vật, phải có cái tâm lớn.

Trần Phổ vừa cười vừa nói:

-Nhưng tính cách của ta vốn vậy, có thù tất báo, không thể vì ngươi còn

nhỏ mà ta bỏ qua việc ngươi đắc tội ta. Điều này không hợp với quy cách
làm người của ta. Trong mắt ta, tuổi càng nhỏ càng không nên bỏ qua. Bởi
vì tuổi còn nhỏ, tương lai khó xác định. Vạn nhất về sau ngươi mạnh lên, ta
làm sao giết được ngươi nữa? Tuy nhiên ta không phải là người quyết
tuyệt, phải xem biểu hiện của ngươi như thế nào.

Hắn thả lỏng ngón tay, dao găm cắm bên cạnh chân An Tranh.

-Tự phế một cánh tay, có lẽ ta sẽ bỏ qua cho bạn của ngươi.

Trần Phổ chỉ vào Đỗ Sấu Sấu:

-Tên ngu ngốc này, dù chết cũng không chịu nói một tiếng ‘An Tranh là

tên khốn kiếp’.

An Tranh cúi đầu nhìn dao găm, sau đó ngẩng đầu nhìn Đỗ Sấu Sấu:

-Bởi vì hắn biết ta không phải đồ khốn kiếp, ngươi mới là.

-Không sao cả!

Trần Phổ vừa cười vừa nói:

-Nếu như ta không phải đồ khốn kiếp, thì làm sao tính kế được cả Trần

gia? Hiện tại chỉ còn tên tiểu súc sinh Trần Thiếu Bạch kia là chưa chết, tuy
nhiên Tụ Thượng Viện cũng chỉ bảo vệ hắn tới sáng mai mà thôi. Sáng mai
lúc hắn rời khỏi cửa chính Tụ Thượng Viện, chính là ngày chết của hắn.
Trước đó, ngươi sẽ xuống địa ngục đợi hắn. Ta chưa bao giờ cho rằng làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.