ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 269

không tìm thấy một cây thảo dược hữu dụng nào, cho nên An Tranh chuẩn
bị lương khô cho ba ngày, định dùng thời gian một ngày tiến vào sâu
Thương Man Sơn, lại dùng thời gian một ngày tìm kiếm vận may, một ngày
cuối thì trở về.

Thương Man Sơn là hiểm sơn nổi tiếng ở phương bắc, phân chia U Yến

Thập Lục Quốc. Dãy núi trải dài từ đông sang tây, xuyên qua nhiều biên
giới quốc gia. Yến Quốc thuộc về đại quốc trong U Yến Thập Lục Quốc,
nhưng có một phần năm lãnh thổ nằm trong Thương Man Sơn, cho nên khá
là cằn cỗi.

Rời khỏi thành trì, An Tranh lựa chọn đoạn đường ít người đi để lên núi.

Mặc dù hắn mới tẩy tủy, hơn nữa thiên phú kém cỏi, nhưng thân thủ khá
linh hoạt và cường tráng. Mười dặm đầu còn có đường, đợi tới lúc trời tối
đã không còn con đường nào. An Tranh dùng đoản đao chặt cây mở đường,
tốc độ càng ngày càng chậm.

Đêm tối của Thương Man Sơn đáng sợ cỡ nào, không ai có thể nói rõ.

Cho dù là người tu hành cũng không dám tùy tiện ban đêm xông vào sâu
trong núi. Bởi vì những thứ đáng sợ phần lớn hoạt động vào ban đêm.

Mèo con Thiện Gia một mực nằm trong ngực của An Tranh, nhưng nó

không ngủ, đôi mắt mở to một mực nhìn ra ngoài. Ánh sao trogn mắt nó
chuyển động, đẹp đẽ như bầu trời đêm. An Tranh có thể cảm nhận được nó
đang bất an, đưa tay vuốt ve, thấp giọng nói:

-Chúng ta tiến về phía trước một đoạn rồi tìm chỗ nghỉ ngơi, sáng sớm

lại đi tiếp.

Mèo con tựa hồ nghe hiểu lời An Tranh nói, kêu meo một tiếng.

Một người một mèo xuyên qua màn đêm, xuyên qua rừng rậm nguyên

thủy nguy hiểm. Lúc ánh trắng treo cao, An Tranh không thể không dừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.