ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 283

Sau khi nói xong, hắn đứng dậy nâng thây khô ra ngoài. Mới ra khỏi cửa,

nhà tranh liền đổ sụp xuống, chỉ còn một đống rơm rạ.

An Tranh âm thầm hoảng sợ, trong lòng tự nhủ, nhà tranh này bị sụp sau

khi chủ nhân của nó rời khỏi, coi như là trung thành bảo vệ chủ.

Cách nhà tranh không xa là một ngọn đồi, trên ngọn đồi mọc một cây

tùng lẻ loi. An Tranh bế thây khô tới đó, nhẹ nhàng buông xuống, sau đó
dùng hai tay của mình đào một cái hố bên cạnh cây tùng. Đợi hắn đứng dậy
nhìn, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, hai mắt trợn tròn.

Thây khô kia khoanh chân ngồi ở đó, hình dáng đoan chính.

An Tranh bị dọa cho sắc mặt tái nhợt, đứng đó không biết phải làm gì.

Thây khô một mực duy trì tư thế hơi nghiêng dựa vào cửa sổ, lúc An

Tranh bế thây khô lên, cảm giác cứng rắn như đá. Trong khoảng thời gian
hắn đào hố, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tuy An Tranh là người có kinh
nghiệm đầy mình, nhưng chưa từng thấy một thi thể đã chết hàng trăm năm
đột nhiên ngồi thẳng dậy. Chuyện này thật quỷ dị.

Thây khô tuy vẫn bảo tồn tốt, nhưng dù sao máu đã khô cạn, cho nên

hình dáng khá là dáng sợ. Lúc này thây khô ngồi nghiêm chỉnh, hai tay
chập lại, giống như đang mỉm cười nhìn An Tranh. Ngay cả biểu lộ cũng
thay đổi, chuyện như vậy, cho dù An Tranh có lớn gan hơn nữa cũng cảm
thấy hoảng hốt, tim đập thình thịch.

-Tiền bối…ngài…ngài..

An Tranh nuốt nước bọt nói, âm thầm cầu nguyện, ngươi đừng trả lời ta.

May mắn thây khô không nói gì, bằng không có thể dọa An Tranh nhảy

dựng. Nhưng mặc dù không nói, nhưng hình thái của thây khô lại thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.