ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 289

Dựa theo phân chia, mười ba viên ngọc, trong đó có một viên dùng để

trữ vật. Không gian trữ vật sẽ tăng theo tu vị cá nhân. Nếu tu vị của An
Tranh vẫn là Tiểu Thiên Cảnh đại viên mãn, vậy thì không gian trữ vật đủ
để chứa cả thành Huyễn Thế Trường Cư. Nhưng hiện tại tu vị của An Tranh
rất thấp, không gian trữ vật miễn cưỡng chỉ bằng một căn phòng nhỏ.

Một viên ngọc khác cũng có không gian trữ vật, nhưng không để chứa

đựng các thứ khác, mà là chuyên chứa đựng dược cốc thật lớn kia. Nói cách
khác, vị tiền bối thây khô giao toàn bộ dược cốc cho An Tranh. Điều này
khiến An Tranh hoảng sợ, bởi vì số lượng dược thảo trong dược cốc vượt
quá tưởng tượng của hắn. An Tranh chưa kiểm tra kỹ càng, nhưng dược
thảo bạch phẩm, hồng phẩm, kim phẩm đều có. Nếu tìm kỹ hơn, có lẽ còn
có thể phát hiện ra tiên thảo tử phẩm.

-Lễ vật này quá lớn.

An Tranh vội vàng xoay người:

-Vãn bối thật xấu hổ nếu nhận nó. Dược cốc bên ngoài là tâm huyết cả

đời của tiền bối, vãn bối không dám mang toàn bộ đi, chỉ lấy một ít để chữa
trị cho bằng hữu của mình mà thôi.

Hắn thử cởi vòng tay xuống, nhưng mặc kệ hắn dùng sức cỡ nào cũng

không cởi được.

Mèo con từ ngực An Tranh thò ra kêu một tiếng, giống như muốn nói gì

đó với An Tranh. An Tranh nhìn mèo con:

-Ngươi định nói, nhận lấy?

Mèo con gật đầu, An Tranh vẫn cảm thấy lễ vật này quá lớn. Nhưng

không cởi vòng tay xuống được, hắn đành chịu thua, đứng dậy lần nữa cúi
đầu hướng quan tài thủy tinh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.