ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 340

thậm chí đưa tới tông môn của Đại Hi. Tu luyện ở trong thư viện thường là
những người có chút nguyên nhân không dám ra ngoài, hoặc là gia tộc
không đủ thực lực để đưa bọn họ tới chỗ tốt hơn.

Thiếu niên này có một khí chất rất kỳ quái, âm trầm, cực kỳ âm trầm. An

Tranh không thể không suy nghĩ cẩn thận, lúc trước mình từng gặp ánh mắt
này ở đâu. Nhưng nghĩ hồi lâu vẫn không nghĩ ra.

Lão Hoắc uống một ngụm rượu từ hồ lô, thứ mà ông ta cho là rượu, sau

đó híp mắt nhìn đối diện:

-Thiếu niên kia không đơn giản.

-Làm sao lão biết?

-Một cánh tay của thiếu niên kia có vấn đề, lúc đung đưa rất mất tự

nhiên. Ngươi nhìn không ra, nhưng ta là người chuyên về luyện khí. Còn
nhớ cái vỏ xương mà ta làm cho bàn tử không? Với ta mà nói, thứ đó chỉ
như món đồ chơi. Nếu ta không nhìn lắm, một tay của thiếu niên kia là giả.

-Giả?

An Tranh khẽ nhíu mày, sau đó lập tức tỉnh ngộ…là hắn!

An Tranh nghĩ tới Trần Thất, con trai độc nhất của Trần Phổ. Nhưng

khuôn mặt của Trần Thất đâu phải vậy, chẳng lẽ hắn thay đổi khuôn mặt?
An Tranh từng đuổi bắt những kẻ ác thay đổi khuôn mặt để lẩn trốn, cho
nên hắn không thấy kỳ lạ. Nếu thực sự là Trần Thất, hắn tới thư viện Huyễn
Thế học hành, có khả năng là muốn đối phó với mình. Tay Trần Thất gãy là
do An Tranh đánh gãy. An Tranh hỏi lão Hoắc, lão Hoắc nói cánh tay kia
rất phù hợp với cánh tay mà An Tranh từng đánh gãy.

-Đây là cố ý chạy tới chỗ ta đòi nợ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.