ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 446

Nói xong, hắn liếc An Tranh:

-Thế nào, ta giúp ngươi giải quyết hiếu kỳ, ngươi có biết ơn ta không?

An Tranh hỏi:

-Lần này không kể hết, thì lần sau đừng kể.

Trần Thiếu Bạch:

-Hài…ngươi đúng là một tấc lại muốn tiến một tấc. Ta là ai, ta không thể

nói ra được, nhưng từ việc ta tùy tiện tặng ngươi một bảo bối xa xỉ, đủ để
ngươi hiểu rằng gia tộc của ta rất lớn. Cho nên lúc trước là ta lừa ngươi,
căn bản không có tông môn thần bí gì cả, ta trở về là tiếp nhận gia tộc. Cho
nên…về sau có lẽ chúng ta không gặp lại nữa, bởi vì chúng ta không cùng
một tầng thứ. Khi nào ngươi có thể bò lên trên đó, ta liền bố thí cho ngươi
được gặp lại ta.

Trần Thiếu Bạch:

-Sao im lặng rồi?

An Tranh:

-Ta có nói tục không?

-Không thể!

-Vậy ta không có lời nào để nói.

-Hừ…

Trần Thiếu Bạch trừng An Tranh:

-Ta có dữ dằn như vậy không, tuy ta cao cao tại thượng, nhưng tính tình

của ta rất tốt. Vì vậy ta không vội giết ngươi, ngươi nợ ta, ta cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.