ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 444

-Ta là Trần Thiếu Bạch, Trần trong Trần Thiếu Bạch, Thiếu trong Trần

Thiếu Bạch, Bạch trong Trần Thiếu Bạch. Ngươi phải nhớ kỹ tên này, nói
không chừng về sau ba chữ này sẽ vang danh khắp thiên hạ. Tới lúc đó
ngươi có thể khoe với mọi người là từng quen biết ta.

An Tranh lắc đầu:

-Không muốn nói thì thôi!

Trần Thiếu Bạch:

-Thực sự muốn biết?

-Ừ!

-Vậy càng không thể nói. Ta thích nhìn bộ dáng hiếu kỳ mà không tìm

được đáp án của ngươi.

Hắn ngẩng đầu nhìn trăng sáng:

-Thích ngắm trăng sáng à?

-Chưa nói tới thích hay không!

-Ta lại thích!

Trần Thiếu Bạch nói:

-Có người thích mặt trời, cảm nhận được lực lượng từ ánh sáng, coi ánh

sáng là tín ngưỡng, là niềm tin. Có người thích ban đêm, bọn họ chỉ có thể
tìm thấy tự tin và dũng khí ở trong màn đêm. Mà ta lại thích ánh sáng trong
bóng tối. Làm được điều này chỉ có ánh trăng. Từ ánh sáng đi ra, ngươi vẫn
bị tổn thương, hơn nữa một khi bị thương, khó mà lành lặn được. Còn nếu
ngươi ở trong bóng tối quá lâu, sẽ mất đi bản tính, rơi vào hố đen bất tận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.