ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 71

mặt mũi. Nếu như Trần gia thực sự đánh sâu vào học đường, vậy thì Cửu
Đại Khấu không thể không đi lên nghênh chiến.

-Lục tiên sinh, còn có một vấn đề.

An Tranh lại hô một câu:

-Làm một người tốt, làm việc gì cũng phải theo khuôn mẫu, theo pháp

luật, khiến người đó bị gò bó. Mà người xấu, thì không đếm xỉa tới bất kỳ
pháp luật hay quy củ nào, làm việc không kiêng kỵ. Cho nên trên thế giới
này, rốt cuộc nên để người tốt sống hay là người xấu sống? Thế giới này,
rốt cuộc có công bằng hay không có công bằng?

Khấu Lục dừng lại, trầm mặc một lúc lâu rồi lắc đầu:

-Nếu như người tốt muốn làm gì thì làm, thì còn là người tốt sao?

An Tranh đáp:

-Vậy thì phải xem người đó còn giữ lại bản tính khong.

Khấu Lục không nói gì nữa, bước nhanh rời đi. Cũng không biết có phải

lời của An Tranh chạm tới chỗ mềm yếu nhất trong lòng của hắn hay không
mà bước chân của hắn rất nhanh, cũng rất loạn. Đối với một người đã đạt
tới cảnh giới cao trong Thể Thuật mà nói, làm sao có chuyện ngay cả đi
đường cũng không ổn định? Cho nên An Tranh nhìn thấy Khấu Lục lúc rời
đi, trong ánh mắt xuất hiện cảm xúc phức tạp.

Đợi Khấu Lục rời đi rồi, An Tranh đạp đổ cái rương. Cái rương lớn cần

mấy đại hán mới khiêng được, lại bị hắn tung một cước đạp đổ, bạc vung
đầy đất. An Tranh dùng chân đá bạc vụn, khiến bạc tạo thành một vòng
tròn có đường kính hai mét, sau đó hắn chuyển ghế ngồi ở trung tâm vòng
tròn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.