ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 165

Thậm chí trong cơn mơ nguyên thân cũng có mấy lần gặp ác mộng.

Cơn ác mộng bị Tiên Phong cắn cho tê cứng.

Lại nói, hai cô nương này cũng là vô cùng thích Tiên Phong đấy, nó được

các nàng nuôi lớn, hơn nữa lần đó cắn chết thích khách, chẳng khác gì là đã
cứu chủ nhân được một mạng. Mà đối với hai cô nương mà nói, không có
ai quan trọng hơn nguyên thân rồi, cho nên dù nguyên thân vẫn có chút sợ
hãi, nhưng hai cô nương cũng rất cảm kích Tiên Phong.

Nguyên thân dù xa lánh Tiên Phong, nhưng các nàng thì không như vậy.

Có thời gian rảnh rỗi, các nàng sẽ mang thức ăn ngon tới cho Tiên

Phong, cho nên Tiên Phong cùng các nàng rất thân, bị các nàng chửi mắng
cũng sẽ không phản kích.

- Đã lâu không gặp, Tiên Phong bây giờ đã lớn như vậy rồi.

Giang Long quan sát Tiên Phong một hồi, càng nhìn càng thích, chó

ngao Tây Tạng vốn là loại chó có hình thể lớn nhất, mà đem so sánh với
chó ngao Tây Tạng bình thường thì Tiên Phong còn mãnh liệt uy nghiêm
hơn mấy phần, luận về cái đầu, cái đầu to kia cũng đã cao đến ngực của
Giang Long.

Thế này chẳng trách chỉ một miếng đã cắn chết thích khách.

- Tiểu thiếu gia, hôm nay làm sao mà ngươi cũng rảnh rỗi tới nơi này du

ngoạn à?

Bỗng nhiên một âm thanh già nua vang lên, Giang Long nhìn lại tìm theo

tiếng chỉ thấy một lão nhân trên cánh tay có con rắn lục quấn lấy từ trong
tiểu viện chậm rãi đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.