ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 1705

Mục Vũ hầu nghe thế xanh mặt, tay phải nắm lấy vạt áo của Điệp Hương

kéo lại phía mình.

- Ý ngươi nói là bản hầu không xứng với ngươi?

- Ngươi đến đây!

Hai người gần như mặt đối mặt, chiếc lưỡi trơn mềm của Điệp Hương

khẽ liếm đôi môi đỏ mọng, liếc nhìn quyến rũ, chỉ cần là nam nhân bình
thường chắc chắn sẽ không chịu nổi mỵ lực như vậy.

- Hừ!

Mục Vũ Hầu đẩy Điệp Hương ra.

- Bản hầu không có hứng thú với ngươi!

- Ngươi chỉ có hứng thú với nam nhân và thái giám thôi.

Điệp Hương cười lạnh, thu hết mị thái, sửa sang quần áo.

- Buồn cười là ngươi còn thường xuyên to miệng nói ngươi không thể

chặt đứt hương hoả kế thừa, ngươi định kiếm nam nhân hoặc thái giám sinh
con, nối dõi tông đường sao?

- Câm miệng!

Mục Vũ Hầu thẹn quá hoá giận, giơ tay phải lên.

- Đánh đi!

Điệp Hương không sợ, còn đưa khuôn mặt trắng noãn tới.

- Ngày mai Cảnh Giang Long sẽ đến phủ làm khách, vừa lúc cho hắn

xem luôn ngươi đối đãi với ta như thế nào, đối với ta sinh lòng thương tiếc
càng tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.