ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 1917

Lần này đích thật là tiểu thương cho bạc ít, cũng không làm cho bọn họ

dám đổ máu xông lên.

Tiểu thương không hẹp hòi gì, cũng là sợ quân sĩ Cấm quân và Mã phỉ

tranh chấp nhau, có tổn thất đi một tí về sau, Mục Hiên còn đường phải đi
tiếp, đến lúc đó lại không an toàn. Nếu bị cướp thật một lần kế tiếp, đến lúc
đó triều đình điều tra kỹ, đương nhiên là có thể qua được rồi, nhưng nếu
chẳng may bị tra ra chút dấu vết, Mục Hiên giải thích thiếu muối ăn như thế
nào, trên đường đi có một phần ba muối ăn, chạy đi đâu? Không thể lại
đem bọn họ bắt đến được.

Mục Hiên thấy Mã phỉ không đến thật, cũng chỉ có thể chờ tin tức Giang

Long bên này. Chỉ cần Giang Long chết rồi, gã vẫn có thể ra lệnh cho
Quách Phóng truy kích liền. Nhưng đợi tới đợi lui, vẫn không thấy có
người quay về báo cáo.

Trong lòng của gã có linh tính không hay. Mà trong mắt gã Giang Long

nho nhã yếu đuối, có thể bị giết chết dễ dàng, lúc này mấy người đã trói
đưa tới nơi Biên quân này.

Quách Phóng nghe được những người này thừa dịp loạn muốn ám sát

Giang Long, trong lòng rùng mình, vội vàng ôm quyền nói:

- Là bản quan suy nghĩ không chu toàn, hại Cảnh đại nhân gặp hiểm.

Trước đó hộ vệ Giang Long bảo truyền lời, chỉ nhắc nhở Quách Phóng

phải luôn luôn bảo vệ muối ăn. Không có nói rõ Mục Hiên có khả năng sẽ
phái người ám sát mình. Dù sao lúc đó cũng chỉ là suy đoán, không có khả
năng là đúng.

- Quách đại nhân không nên tự trách mình.

Giang Long chắp tay đáp lễ lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.