ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 2561

tranh đoạt hoàng vị sau này, và sau khi đăng cơ, củng cố hoàng quyền, thật
sự nắm giữ thiên hạ, đều là bất lợi rất lớn.

- Chẳng lẽ Tương Vương còn dám mưu đồ soán vị hay sao?

Tần Huyền Cơ vừa dứt lời, liền có một quan viên râu tóc bạc phơ nhảy

lên phản bác.

Quan phẩm của viên quan này không cao, nhưng học thức uyên bác, là

một vị văn học Đại Nho.

Rất nhiều thư sinh đều hết sức cung kính ông ta.

Trong giới học sinh, uy vọng cực cao.

Lại có một người nữa lên tiếng, trong giọng nói hàm chứa sự mỉa mai:

- Giang sơn Đại Tề kế thừa mấy trăm năm, sớm đã vững như thành đồng,

danh bất chính ngôn bất thuận, cơ bản là không thể ngồi yên trên hoàng vị,
cho nên kính xin Vệ quốc công không cần phải lúc nào cũng luận âm mưu.

- Không sai, dựa vào võ lực để mưu đoạt hoàng vị, đó là hạ hạ kế sách!

- Thành công nhất thời, cũng khó giữ lâu dài.

- Kính xin thái tử dùng dương mưu, chính đáng mà kế vị.

Một đám quan viên tranh nhau lên tiếng.

Nhìn những quan viên đó, Tần Huyền Cơ thở nhẹ một tiếng âm thầm,

không nói thêm nhiều lời nữa.

Chỉ là trong lòng hừ lạnh bác bỏ, cho dù Tương Vương chỉ là nhất thời

thành công, nhưng đến lúc đó ngồi lên hoàng vị, nắm lấy kinh thành, chẳng
lẽ còn giữ lại tính mạng thái tử và các ngươi hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.