ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 2562

Bị chặt mất đầu rồi, cho dù là cuối cùng Tương Vương lại bị lật đổ, thì

bọn chúng ta cũng đã chết mất rồi.

Giang sơn của Đại Tề cũng sẽ rơi vào tay kẻ khác.

Thái tử nhân hậu, nhưng không có nghĩa là khờ khạo, đối với hoàng vị y

cũng có khát vọng vô cùng, sẽ không vô dục vô cầu mà nói nhường cho
huynh đệ, muốn báo thù thì phải kế thừa hoàng vị.

Theo sự trưởng thành của tuổi đời, thái tử kiến thức bao la, hơn nữa có

khi xử lý những việc hoàng thượng giao phó, cũng dần dần phát hiện ra đối
địch với quá nhiều võ tướng trong triều, không phải là chuyện tốt lành gì,
nhưng muốn thay đổi hiện trạng, cũng không phải là chuyện đơn giản.

Nhìn các thần tử phía dưới tranh luận, thái tử chỉ có thể tạm thời nói lời

trấn an.

Những thần tử này trung thành với y, cũng muốn giành cái công phò trợ

đăng cơ.

Còn nếu ngày nay thái tử thu nạp võ tướng, mà những võ tướng này lại

bất hòa với đám người này, thì đám văn thần này khó tránh trong lòng bất
mãn, và nghi kỵ.

Lời nói như vậy, đối với thái tử càng thêm bất lợi.

Mơ hồ ý thức đến những vấn đề này, thái tử mới không dám manh động.

Những văn thần đông đảo trước mắt chính là chỗ dựa lớn nhất của y,

không thể để mất.

Về phần chiêu nạp võ tướng, chỉ có thể giao cho cậu đi làm, thái tử suy

nghĩ như thế, nhìn Tần Huyền Cơ đang trầm ngâm không nói chuyện.

Trong hoàng cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.