ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 296

Nàng bị dọa khiến sắc mặt tái nhợt, hai chân như nhũn ra.

Tuy nhiên bên ngoài mặt nàng so với đám dân chúng bình thường vây

chung quanh thì tốt hơn nhiều, bởi vì đám dân chúng này sau khi ngắn ngủi
trầm lặng, đã bị dọa cho không ngừng thét chói tai, che mắt lại bỏ chạy
chạy tứ tán.

Dường như nhận ra sợ hãi trong lòng Lâm Nhã, Cảnh lão phu nhân

nguyên bản đang vịn cánh tay của Lâm Nhã, liền đổi từ vịn sang đỡ.

Lâm Nhã nhanh chóng liếc mắt nhìn một bên mặt của Cảnh lão phu nhân

một cái, lại nhanh chóng cúi đầu.

Lúc này ở bên tai nàng, vang lên một thanh âm nhẹ nhàng,

- Muốn làm nữ chủ nhân của Cảnh phủ, khí độ, tâm cơ, tâm đoạn, trí tuệ,

còn có đảm lượng, thiếu một thứ cũng không được!

Kinh biến quá nhanh, lúc này Đại Lệ Ti cũng có một ít kinh hãi, không

kìm nổi thở nhẹ nói:

- Ma ma!

Lão bà đầu bạc đứng ở một bên nghe vậy giương lên mí mắt, dùng ánh

mắt mờ nhạt chết lặng quét một vòng ở phía trước, phun ra hai chữ:

- Không sao.

Thanh âm bén nhọn của Tôn công công có lực xuyên thấu rất mạnh,

không chỉ trong chốc lát, chỉ thấy trong chùa chạy ra nhiều đội Cấm quân
mặc áo giáp, tay cầm trường thương.

Ở phía sau Cấm quân, còn đi theo vài quan viên sắc mặt trầm trọng, ăn

mặc những quan bào màu sắc khác nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.