ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 3357

Mà còn phải dựng cơ sở tạm thời ở ngoài hoang dã.

Giờ trời rất lạnh, một buổi tối không tốt nhắm mắt đi ngủ, có thể ngày

hôm sau cũng không thể tỉnh lại rồi.

Trực tiếp bị đông cứng.

Hà Hoán sống trong quân lữ đã rất lâu rồi, đối với biểu hiện và phản ứng

của Trần Quân, cũng không để bụng, chỉ lo lắng Trần Quân đừng bởi vì cáu
kỉnh, làm chậm trễ đại sự, mai phục đích xác có thể lấy ít thắng nhiều,
nhưng nếu chẳng may bị địch nhân phát hiện hành tung trước, như vậy
khẳng định sẽ bị đánh bại.

Vạn nhất đến lúc đó đám dị tộc lại chia quân ra, một bộ phận quấy rầy

bọn họ, một bộ phận khác đi tập kích huyện Hạ Vũ, vậy thì nguy rồi.

Vừa lúc này một vị tiểu tướng tâm phúc của Hà Hoán chạy tới bất mãn

oán giận:

- Tên họ Hà kia thật đúng là kiêu ngạo, không ngờ lại dám sai bảo đại

nhân, giống như là sai bảo tiểu binh tiểu tốt.

- Ngươi thì biết cái gì!

Hà Hoán lập tức chửi ầm lên, ở trong quân đội, đại đa số mọi người đều

khá thô lỗ, thô tục hết bài này đến bài khác, động bố tôn tử, đồ chó hoang,
này không phải bởi vì các quân sĩ không có được ăn học, mà có nguyên
nhân khác, chính là mọi người nhìn đã quen việc sống hay chết, cho nên
đều muốn cuộc sống càng tự nhiên một chút, không muốn so đo tính toán
nhỏ nhặt làm gì.

Ngày thường huấn luyện, chịu khổ cũng nhiều, khi thao luyện ngoài

hoang dã, ngay cả trong bão cát ăn bánh mỳ cũng rất bình thường, làm sao
giống như thư sinh vậy chú ý nhiều thứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.