ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 420

Lâm Nhã cũng muốn đi theo, ống tay áo bị người lay nhẹ.

Đỗ Quyên cố ý nhỏ giọng nói:

- Tiểu thư, nô tỳ có chuyện muốn nói.

- Ừ!

Lâm Nhã cắn chặt môi, cố ý chậm lại.

Hộ vệ của Cảnh gia đều là người thô lỗ, cao to nên cũng biết làm việc,

không ở gần Lâm Nhã, nên phân nửa theo bảo vệ Giang Long, một nửa đi
chậm lại theo bảo vệ Lâm Nhã.

- Lúc trước Tiểu thiếu gia kéo tay cô, hơn nữa nhìn bộ dạng có chút động

tâm với cô, đợi cho cô đặt cờ tốt, vậy tối nay cô có thể viên phòng cùng
thiếu gia rồi.

Thấy hộ vệ tránh đi, Thủy Lam nhỏ giọng nói.

Đỗ Quyên phụ họa gật đầu, trong mắt tỏ ra ghen tỵ và oán độc, trước kia

Cảnh Giang Long ốm yếu, nhát gan lại ngây thơ, tính khí không tốt, Lâm
Nhã tới viên phòng là xui xẻo, tự nhiên trong lòng ả cao hứng, dù ngươi
xuất thân cao quý thì thể làm gì?

Còn không phải bị người khác điều khiển, làm một quân cờ.

Ngay cả nô tỳ cũng có thể khiển trách.

Nhưng lúc Giang Long làm ra câu đối tuyệt diệu, lại nói ra đáp án của

câu chuyện, một câu than chúng sinh không thể quay đầu, lúc này khiến Đỗ
Quyên sinh lòng kính nể cùng ngưỡng mộ.

Giờ tiếp tục giục Lâm Nhã tới viên phòng, Đỗ Quyên trong lòng sinh ra

oán hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.