ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 550

trước phụ trách chặt cành cây cản đường, Lâm Nhã cứ chốc lát lại nhìn
Giang Long, nàng dù bất lực yếu ớt nhưng bây giờ nhìn thấy Giang Long
coi hắn là một nơi an toàn.

Giang Long sau khi hoàn toàn có thể thư giản cảm thấy rất mệt mỏi.

Tác dụng chậm rãi của bài thuốc cổ kia cuối cùng cũng đã đến lúc rồi.

Nhưng mỗi khi thấy Lâm Nhã nhìn hắn, hắn đều cười đáp lại.

Đỗ Quyên đi cùng nhóm người, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lóe lên,

Thủy Lam đâu rồi nhỉ?

Chỉ là lúc này Giang Long ở bên cạnh Lâm Nhã nên Đỗ Quyên không

dám hỏi.

Mà Giang Long thì giống như đã quên hẳn có Thủy Lam tồn tại.

Đoàn người về đến Già Lam Tự, Diêu mụ mụ mắt đỏ lên, rảo bước

nghênh đón, kéo tay Giang Long kiểm tra trên dưới trái phải xem Giang
Long có sao không. Xác định được Giang Long không sao thì mới thật sự
yên tâm.

- Trình thống lĩnh, nhờ ngài mang theo cấm quân hộ tống tiểu thiếu gia

nhà tôi hồi kinh.

Diêu mụ mụ lúc này thấy Trình Vũ sắp đi thì đột nhiên mở miệng nói.

Bà lo lắng đám người bịt mặt kia chưa từ bỏ ý định, vẫn còn ở khắp nơi.

Trình Vũ nắm chặt hai tay, lửa giận trong lòng dâng tràn, nhưng đã đến

lúc này rồi, không cần phải trở mặt với Diêu ma ma, chỉ đành sầm mặt gật
đầu không nói gì.

Sau đó, dưới sự hộ tống của cấm quân, khoảng vài trăm người hướng đi

về kinh thành ……………

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.