ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 637

Lúc này Ngọc Sai và Bảo Bình cố nén cười, tiến lên chào.

Nhìn đến hai nữ thần sắc rõ ràng có chút thật cẩn thận, Giang Long tâm

tư vừa chuyển, đã hiểu nguyên nhân.

Vì thế liền cười mở miệng nói:

- May là khi ở Già Lâm Tự các cô chạy đi chơi, bằng không đi theo bên

cạnh ta chẳng những phải chịu kinh hãi, còn phải nếm chút khổ sở.

- Nô tỳ không sợ chịu khổ!

Hai nữ đều đồng thanh.

Giang Long trong lòng ấm áp, tiến lên nắm lấy tay nhỏ bé của hai nữ:

- Ta biết, các cô yên tâm, ta sẽ không giận các cô đâu.

Ngọc Sai và Bảo Bình nghe vậy, đều nhẹ nhàng thở ra.

Các nàng trước đó đích thật là có chút bận tâm, khi ở Già Lâm Tự các

nàng không thể nhìn Giang Long và Lâm Nhã mặt mày đưa tình mới chạy
đến nơi khác du ngoạn, cho rằng Giang Long sẽ trách cứ các nàng không
thủ tại bên người.

Yên lòng xong, các nàng mới ý thức tới Giang Long nắm tay của các

nàng có vẻ có chút thân mật, mà lúc này trong tiểu viện còn có những
người khác nữa.

Tuy nhiên cũng luyến tiếc tránh ra, đã trải qua sự kiện bị tập kích hôm

nay, trước đó tâm tình khẩn trương, lo lắng, sợ hãi, khủng hoảng, làm cho
tình cảm của các nàng đối với Giang Long lại sâu hơn một ít, không hề e
ngại thổ lộ, vì thế khuôn mặt hai nữ đều nổi lên đỏ ửng, xấu hổ cúi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.