ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 704

hữu, còn nói gì đến ai nợ ai?

Sài Thế Vinh tính tình cởi mở, nghe vậy liền bất mãn cau mày nói.

Giang Long nhìn hai người cười cười.

Nếu chỉ có Phàn Nhân ở đó thì hắn chắc chắn sẽ không khách sáo, hôm

gặp nguy đúng là đã nói như thế.

Mà bây giờ có Sài Thế Vinh ở đây, người này là cháu của Thành Quốc

Công, mà Cảnh phủ lại có ân oán khó hóa giải với thái tử, hắn cần phải lôi
kéo thêm nhiều người giúp đỡ thì mới chống chọi lại được.

Kết giao với Sài Thế Vinh, Phàn Nhân nợ một phần ân tình, hai cái đó

cái nào nặng cái nào nhẹ ai cũng nhìn qua là rõ.

Phàn Nhân thấy Giang Long không nói gì, cố chấp lại nói:

- Quân tử nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy! Ta đã hứa với Cảnh công

tử, làm sao nuốt lời được? Thế này đi, lần trước ngươi gặp nạn, còn nói
năng lực của hộ vệ còn rất kém, đợi quan phủ thả mấy người bằng hữu của
ta ra, ta sẽ ở lại Cảnh phủ bảo vệ ngươi ba năm, ngươi thấy sao?

Bên người Giang Long đã có thêm mấy cận vệ, hơn nữa Tần Vũ chỉ cần

huấn luyện thêm thì cũng thành cao thủ một chọi mười, nếu Phàn Nhân
khăng khăng muốn trả ơn, Giang Long sẽ không chọn cách này.

Nhưng hắn vẫn chưa mở lời từ chối, chỉ là thấy Phàn Nhân trên cổ tay

đột nhiên tê ngứa liền cau mày hất ống tay áo.

Trong tay tay áo có món đồ không bị hất đi, mà thuận theo tay áo mà rơi

ra.

Đó là một con nhện sặc sỡ với lớp da hoa văn màu tím đen, lớn ngang

hạt đào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.