ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 1117

rồi, Hi Nhi mong chờ đến khổ”.

Trương Cường không kìm được than một tiếng, dịu dàng xoa đầu Hỉ Nhỉ

an ủi: “Hi Nhi, trẫm là hoàng đế đại Tần, bách tính thiên hạ và thứ dân đều
tin tưởng phụ hoàng, phụ hoàng không thể phụ lòng họ được”.

Đôi mắt trong sáng của Hi Nhi nhìn Trương Cường chằm chằm, đầy vẻ

sùng bái nói: “Hi Nhi lớn lên cũng sẽ làm một quân chủ giống như phụ
hoàng”.

Trương Cường xúc động, ôm lấy Hi Nhi cười: “Con muốn làm một quân

chủ như thế nào nào?”.

Hi Nhi chớp chớp mắt, nói nghiêm túc: “Giống như phụ hoàng, ngày

ngày phê chuẩn tấu chương!”.

Trương Cường nghe thế, nhìn trời cười lớn: “Hi Nhi, quà đúng là con

của trẫm, ha ha ha...”.

Theo tiếng cười của hoàng đế, hoàng hậu Tả Uyên dưới sự dìu đỡ của

hai cung nữ mỉm cười đi vào, âu yếm nhìn Doanh Hi đang được Trương
Cường ôm vào lòng, già ý tức giận nói: “Hi Nhi, con to gan thật đấy, lại
dám quấy rầy phụ hoàng xử lý chuyện triều chính”.

Hi Nhi nuối tiếc bò dậy khỏi người Trương Cường, buồn bã đến bên Tả

Uyên, nhìn rất đáng thương, Trương Cường thấy thế cũng không kìm được
tiếng than nhỏ.

Nhìn thấy vẻ mặt Trương Cường vẻ không nỡ, Tả Uyên xoa xoa đầu Hi

Nhi, sửa lại tóc cho cậu bé, rồi cười với Trương Cường: “Bệ hạ cả ngày
mệt mỏi, mấy khi được nghỉ ngơi? Hôm nay Hi Nhi đã đến quấy, hay là
đưa nó đi chơi một chuyến đi?”.

Trương Cường cười gượng nhìn đống bản tấu dày cộp trên bàn, gật đầu

than: “Thôi được, chỉ được cưỡi hai giờ thôi đấy” Vừa nói xong thì Hi Nhi
đã chạy biến ra ngoài điện, ra lệnh cho nội giám đứng hầu ngoài điện, lập
tức cho dắt ngựa qua.

Nhìn thấy điệu bộ hoan hỉ đó của Doanh Hỉ, Trương Cường bèn cười:

“Khởi Nhi dạo này thế nào?”.

Tả Uyên cười nhìn Trương Cường gật đầu: “Khởi Nhi còn quá nhỏ, cả

ngày quấn lấy Hỉ Nhi, còn Hi Nhi lại muốn học theo phụ hoàng, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.