ĐẠI THẦN EM NUÔI ANH - Trang 443

Không nên bị nhận ra… ngàn vạn lần không nên bị nhận ra…

Ninh Tâm ở trong long luôn nhắc tới.

Được rồi, quả nhiên chuyện xấu là không thể làm… làm chuyện xấu sớm

sẽ gặp báo ứng . Này không phải người ta tìm tới cửa rồi sao? Rời hiện
trường…. vội vàng rời hiện trường, mặc kệ cái quãng đường 15’ về kí
túc…. chỉ cần có thể tránh được một kiếp nạn này là được rồi…coi như
mình sáng nay vận động giảm cân.

Nhưng cô nương này còn không chạy tới hai bước đột nhiên nghe được

sau lưng có người gọi mình một tiếng.

“Ninh Tâm!”

Hả?

Giọng này như quen tai thế? Rất giốn giọng Mặc Thương đại thần!

Ninh Tâm vội vàng quay đầu lại sau đó cô ngốc luôn rồi.

Sét đánh giữa trời quang, thời tiết hôm nay sáng sủa vạn dặm không

mây, giữa ban ngày mà thiên lôi cuồn cuộn bổ vào mình.

Nhìn xem mỹ nam này vẻ mặt mang nụ cười hướng nàng đi tới, cái mặt

tròn hồng của Ninh Tâm nhăn thành cái bánh bao.

Bây giờ có nên chạy hay không? Đáng lẽ vừa rồi không nên quay đầu lại

Hay nói là gọi ai vậy… nàng không biết ai là Ninh Tâm…

Hình như hôm nay mình không nên cùng ai ra ngoài? Đặc biệt là người

này là ợp thể của Mặc Thương đại thần cùng mỹ nam bị chính mình nếm
qua đậu hủ?

Mắt thấy nam sinh trước mặt càng đi càng gần, Ninh Tâm còn rất muốn

giơ máy tính trước mặt nói: “Đứng lại! Không nên tới gần tôi.”

Kha Dĩ Mặc nhìn xem Ninh Tâm bộ dáng tay chân luống cuống cười

càng sáng lạn .

Thời gian hẹn là 9 giờ nhưng nửa giờ trước hắn đã đứng ở cổng trường

đại học T. Vốn là nghĩ gọi điện trước cho Ninh Tâm, nhìn nhìn thời gian đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.