ĐẠI THẦN EM NUÔI ANH - Trang 446

Dầu gì chính mình cũng là hệ Trung văn này… lại giống như người

không có trình độ, không có văn hóa…không thể giới thiệu nổi mình đây?
Này nếu như bị chủ nhiệm biết rõ thì nàng cảm giác không còn mặt mũi
nào.

“Đại… đại thần tốt.”
囧…
Kha Dĩ Mặc ngây dại, Ninh Tâm rơi lệ .

Hắn không thể tưởng được câu nói đầu tiên cô nương này nói cùng hắn

dĩ nhiên là đại thần tốt!

Ninh Tâm nàng cũng rất xấu hổ, quá mất mặt …nàng thỉnh cầu bầu trời

lại bổ thêm một đạo thiên lôi chợt lóe tại trên đầu mình làm cho mình trở
lại nửa phút trước đi.

Không! Hẳn là trước khi ra cửa!

Sai rồi! Nàng phải về đến ngày đấu bóng rổ…

“Xì.” Kha Dĩ Mặc cân nhắc đến hình tượng của mình lấy tay che miệng

ho hai tiếng thật vất vả mới dừng lại nụ cười.

“Ninh Tâm, anh rất đáng sợ sao? Sao em lại trông khẩn trương như

vậy?”

Ách! Đây không phải là khẩn trương… đây là nàng chột dạ!

Ninh Tâm đầy mặt hắc tuyến, nhưng con vịt chết cũng muốn mạnh

miệng.

“Không có ..em không có khẩn trương.”

Kha Dĩ Mặc chắc là sẽ không ngốc đến mức đi vạch trần lời nói dối của

Ninh Tâm, nàng khẩn trương sao cần trấn an thôi.

“Em chắc còn chưa ăn sang đúng không?”

“Ừ…” Ninh Tâm thấp giọng ừ một tiếng, đột nhiên kịp phản ứng bình

thường vội vàng đổi giọng.

“Không, em ăn rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.