ĐẠI THẦN EM NUÔI ANH - Trang 536

Kha Dĩ Mặc đại khái có thể đoán được đây là tác phẩm đầu tay của nàng.
Duỗi nhẹ tay khẽ vuốt vuốt mặt gối, Kha Dĩ Mặc nhẹ nhàng nói:

“Anh rất thích, thật sự đó.” ( L: tặng gì từ tay chẳng hơn là mua chứ…)

Nghe vậy trong lòng Ninh Tâm như nhẹ bớt đi.

“Anh thích là tốt rồi nói thật loại vật này…em ta lần đầu tiên thêu cái

này, lần sau em nhất định sẽ thêu tốt hơn.”

“Đối với anh mà nói đây đã là tốt nhất.” Kha Dĩ Mặc vỗ vỗ gối ngước

mắt cười nói: (L: câu tốt nhất này đủ hiểu trình độ của Ninh Tâm rồi)

“Đói bụng không? Anh dẫn em đi ăn cái gì đó.”

Ninh Tâm sờ sờ bụng nhỏ mặt lại nhăn thành khỉ.

“Nhưng mà em không có tiền.”

“Xì.” Kha Dĩ Mặc bị bộ dáng nàng chọc thành cười.

“Chẳng lẽ anh để làm gì? Nào có ai mời khách mà bắt khách trả tiền

chứ?”

“Nhưng mà..nhưng…” Ninh Tâm nói quanh co nói:

“Nhưng mà cho anh mời khách, em thấy rất có lỗi.”

Kha Dĩ Nhiên khi mình ra cửa dạy hai chữ.

Một chữ viết là: quấn.

Một chữ viết là: dụ dỗ.

Được rồi hắn cười khổ, mình phải thi hành đi. Đối phó với Ninh Tâm

trọng yếu nhất hai chữ này không phải là quấn, cũng không phải là dụ dỗ,
mà là phải thêm lừa gạt nữa.

“Lần sau em lại mời anh là huề? Nếu không hiện tại anh đưa em về

trường.”

Lần sau sẽ lần sau, lần sau ….

Kha Dĩ Mặc vẻ mặt nụ cười sáng lạn nhìn chăm chú vào bộ dáng đang

đắn đo của Ninh Tâm, rốt cục thấy nàng gật đầu hắn lại càng xuân phong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.