ĐẠI THẦN EM NUÔI ANH - Trang 601

“Không phải như vậy Lý Tín… không phải như thế, em hãy nghe chị

nói.”

Chung quanh ồn ào còn Kha Dĩ Mặc giống như mắt điếc tai ngơ,, chậm

rãi ngẩng đầu nhìn Cốc Lam một cái ánh mắt kia là băng lạnh.

Một cái chớp mắt Cốc Lam có một loại dự cảm. Vô luận tương lai hắn và

Ninh Tâm có thế nào, thì mình cũn không tới lượt.

Ngực đau nhức một hồi, hắn gần như hít thở không thông. Trong thân thể

khí lực đã chậm rãi trôi qua, hắn đem hết toàn lực đứng vững ngẩng đầu
nhìn về nơi xa hắn muốn nhìn người… không muốn nhắm mắt muốn nhìn
thấy cô ấy.

Nửa giờ trước còn sung sướng cùng ấm áp tựa hồ vẫn còn ở tim đầy

những ấm áp làm người ta ghi khắc từng hơi thở. Đảo mắt lại như mây khó
tiêu tan… chỉ để lại nỗi đau, còn lại đau nhức.

Nha đầu ngốc, rõ ràng là muốn cho em hạnh phúc, rmuốn đem hết thảy

nói cho em… không muốn làm kinh hãi đến em.

Nhưng cuối cùng chân tướng tới quá nhanh. Cuối cùng cùng là anhđã

quá muộn hay là thực tế quá sớm đây?

“Ninh Tâm, em sợ hãi sao?”

Nhẹ nhàng một tiếng thở dài, hắn ngửa đầu mỉm cười, nụ cười lạnh lẽo,

lại ôn nhu làm người ta hít thở không thông.

Nước mắt từ khóe mắt chảy xuống…. Lẳng lặng dọc theo gò má chảy.

Ninh Tâm lần đầu tiên khóc yên tĩnh như vậy, cũng là lần đầu tiên khóc

đến đau như thế.

Ninh Tâm, em sợ hãi sao?

Rõ rang hiện thực ở trước mặt bị đả kích lớn nhất là anh vậy mà vì sao

phải hỏi em có sợ hãi chứ?

“Kha Dĩ Mặc.”

Không có gọi Dĩ Mặc, Ninh Tâm nghẹn ngào mở miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.