ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 317

Đại thiếu gia mỉm cười, xoa đầu Sen, rồi lại xoa đầu mình, bóng quá,

trơn nhẵn, giống nhau quá, đúng là “perfect couple” đây mà, tự dưng thấy
ấm lòng!

…..

Thời gian con bé ở trong phòng phẫu thuật, cả nhà họ Hoàng, từ quản

gia tới đầu bếp, từ thợ làm đẹp tới thợ tỉa cây cảnh, ngồi chật kín cả hành
lang bệnh viện.

Ai cũng hoang mang, lo lắng, hồi hộp.

Các bác nhìn nhau buồn phiền. Bà chủ chỉ biết nhắm mắt cầu nguyện,

ông chủ ngồi bên cạnh nín thở đợi chờ.

Đại thiếu gia một mình một góc, cậu đứng gần phòng phẫu thuật nhất,

chỉ đứng ở đó, dựa vào tường, nặng nề, mệt nhọc. Sen đã hứa rồi, chẳng
phải nó đã hứa rồi sao, nó hứa mai hát cho cậu nghe, nó hứa hè đi du lịch,
nó hứa cưới cùng ngày, nó còn hứa giữ nhẫn của cậu suốt đời…

Nó tuy ngốc, nhưng nó nói gì nó sẽ làm. Nó nhất định sẽ làm. Sao mà

cậu vẫn thấy nôn nóng, sợ hãi tới thế?

Mười phút…hai mươi phút….nửa tiếng…

Thời gian tích tắc trôi, từng giây, từng giây hôm nay, cớ sao dài đằng

đẵng?

Để rồi khi cánh cửa ấy mở ra, khi ông bác sĩ tháo chiếc khẩu trang, khi

giọng nói trầm ấm vang lên, cả nhà từ lớn tới bé thở phào nhẹ nhõm. Những
giọt nước mắt rơi xuống, là nước mắt của hạnh phúc!

Ca phẫu thuật thành công! Cậu biết mà, vậy là Sen đã giữ lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.