ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 318

Từ giờ Hiển sẽ không bắt nạt Sen nữa đâu, cũng chẳng bao giờ chửi Sen

ngu nữa!

Cậu đi qua đi lại, cậu cười, rồi lại không cười, rồi lại cười, chân tay cảm

giác luống cuống, thừa thãi quá, cảm giác hạnh phúc, là như thế này sao?
Sen còn đang ngủ, chắc nó mệt lắm, nhìn nó ngủ bình an quá, đáng yêu
quá!

…..

…..

Con bé tỉnh, cả nhà cuống quít hỏi thăm. Ai cũng cưng cũng nựng. Nó

ngoan lắm, nó nói nó không đau, nó nói nó khỏe rồi! Mọi người đều vì thế
mà yên tâm.

Chỉ tới khi tối muộn, còn mỗi cậu ở bên mình, nó mới lí nhí hỏi.

-“Người ta hút hết mỡ của em ra chưa?”

Hiển nhìn Sen, tý thì cười.

-“Hút rồi!”

-“Em còn béo không?”

-“Không, gầy xinh lắm!”

Thực ra Sen dạo này nằm viện, người cũng gầy đi không ít, nhưng nói

thật, cậu không thích thế, cậu thích nó mập mạp, tràn đầy sức sống hơn là
gầy khô gầy khốc!

-“Em nói thật nhé, em đau lắm…”

Sen rơm rớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.