ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 337

Tâm trạng Hiển hôm nay rất không tốt, nhưng cậu vẫn kiên trì ngồi

xuống trước mặt Sen, cầm tay nó, dạy nó đặt gần trái tim, rồi lại tay cùng
tay, vuốt từng mép vải.

-“Thế này? Biết chưa?”

-“Rồi, dễ ợt ý mà!”

Sen học nhanh lắm, trước khi lấy mỗi chiếc áo, nó đều chạm tay lên

ngực, sau đó mới cẩn thận gấp gấp. Cuối cùng, nó xếp sắp vào vali cho cậu.

-“Đặt cả cái gối NYHTD vào nữa!”

-“Cái gối ấy to lắm, không đủ vali đâu, gối thì mua ở đâu chẳng được,

bà chủ dặn rồi, quan trọng là cậu phải mang sấu, me, ớt, muối tôm, măng
khô…những thứ đó bên Mỹ khó kiếm, mà có kiếm được thì hương vị cũng
không bằng ở mình đâu ạ!”

-“CÂM MỒM!”

Sen giật cả mình, chẳng hiểu sao, chẳng hiểu nữa, chẳng hiểu làm gì mà

khiến cậu phát điên lên như thế? Dù sao đại thiếu gia cũng sắp đi rồi, nó tới
gần cậu, nịnh ngọt.

-“Cậu đừng buồn mà! Cậu sao vậy? Ai bắt nạt cậu? Ai bắt nạt cậu thì

nói với em nào?”

Cậu ngồi yên lặng, khuôn mặt nhìn về phía cửa sổ xa xăm. Nhìn cậu,

lòng nó cũng thấy lành lạnh theo. Nó khẽ lại trước mặt cậu, khẽ ngẩng lên,
làm bộ dạng thật đáng yêu, năn nỉ.

-“Đại thiếu gia đẹp trai ơi, đừng thế nữa mà, vui lên chứ!”

Sẽ không được nhìn thấy khuôn mặt trắng ngần này hàng ngày, đôi mắt

long lanh này nữa, cả đôi môi đỏ mọng, cả giọng nói ngọt như mía lùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.