ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 36

Thế rồi, việc gì tới cũng phải tới. Cậu mệt quá, mà lòng tự ái của cậu thì

cao, cậu loạng choạng, cậu lảo đảo…và rồi…cậu ngã phập một cái, bán mặt
cho đất, bán lưng cho trời.

Hôm đó, cậu mất thêm hai cái răng hàm dưới nữa. Tổng cộng cậu mất

tới bốn cái răng, trong vòng một ngày!

Còn Sen, ngồi trên người cậu, một sợi tóc cũng không bị ảnh hưởng.

Bà chủ gần như phát điên, cậu nhất quyết không khai, chỉ nói trèo cây

khế. Sen thoát nạn an toàn. Tuy nhiên, các bác các chị “đồng nghiệp” của
nó thì phải chịu một trận lôi đình.

Mấy cây khế trong vườn cũng bị chặt hết. Khế xếp đầy nhà dưới, Sen ăn

mấy ngày không hết, ăn tới phát sợ.

Mấy bác trong nhà, cũng không ai ăn nổi, đành bàn bạc đen đi bán.

Hôm sau, bác Súng bảo anh Sên mang khế ra chợ, anh Sên buộc hai cái

sọt đằng sau xe đạp, sọt thứ nhất chất khế, sọt thứ hai chất…bé Sen.

Sen được chở đi, thích lắm!

Anh Sên dặn dò, anh ngồi bán khế, còn nó thì làm cò mồi. Nó rất dẻo

mép nhé, đâm ra rất phù hợp với tính chất công việc.

Nó nói y như lời anh dạy, đon đon đả đả.

-“Các bác các chú các chị các cô ơi, vào mua khế cho em đi! Khế nhà

em vừa thơm vừa ngọt, ăn vào đẹp da đẹp dáng, sức khỏe dồi dào. Vào mua
đi, em bán rẻ cho…mua năm quả tặng một nha…xưa người ta ăn quả khế
trả cục vàng, nay chỉ cần ăn quả khế và trả em một ngàn thôi…mọi người
ơi…mọi người ơi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.