ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 441

-“Vâng, em gái, em gái tôi giỏi, ngu nhưng lại thích nhiều chuyện. Lo

cho bác Hồng, lo cho bác Súng, lo cho anh Sên, lo cho anh Tuấn…lo cho
chị Hương…tới cả con Milu già sắp chết cũng lo…”

-“Em…em…”

-“Cái người cần mày lo thì mày không lo đây này…”

-“Ai cơ?”

-“Ngốc! Ngu! Khờ! Tao phát điên vì mày luôn!”

Kìa kìa cái con này, mới mắng tý mà mặt xị như cái bị, hại ai đó mủi

lòng, đành hạ hỏa.

-“Có qua có lại, mọi khi mày nhờ tao thì phải thực hiện gì thì cứ thế mà

làm!”

Lục lọi trí nhớ. Thẹn bừng cả mặt, nhưng không được, phải vững vàng

chiến đấu, khó khăn lắm cậu mới rủ lòng thương xót. Cô tới gần cậu, môi
khẽ chạm vào má cậu, thơm vội một phát rồi cố gắng bay ra xa nhanh nhất
có thể.

Trương Ngọc Uyển Nhi, vẫn ngây thơ là vậy, sức hút kì quái mà cậu

không thể nào thoát được. Mặc kệ cô trao cho hắn, mặc kệ cô là người yêu
hắn, mặc kệ cô phụ bạc, lí trí cậu dường như đã mất kiểm soát…kéo cô vào
lòng, môi cậu áp lên môi cô, ngông cuồng trao nụ hôn nóng bỏng, đầu lưỡi
vờn đầu lưỡi cô, nghịch ngợm trêu đùa, không ngừng mút vào, không
ngừng khiêu khích, một sức nóng, một cảm giác tới cồn cào, khiến cho hai
con người, chẳng thể nào mà thoát ra.

Nụ hôn đó, dài, dài lắm. Lúc cậu đủ tỉnh táo trở lại, đã thấy mắt cô nhòe

đi, trái tim cậu thấu lạnh, hôn cậu, với cô là địa ngục thế sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.