ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 468

Nhi vội vàng đáng trống lảng, cô với anh Sên cô cũng không tính, căn

bản anh ấy cũng là con một, bác Súng cũng thích có cháu. Hiển tự dưng mắt
sáng long lanh.

-“Mẹ bảo mày lấy ai mày cũng lấy à?”

-“Cũng không hẳn, mẹ cho em chọn người em thích mà…”

Cậu tụt hết cả hi vọng, rất muốn đè nó ra dần cho một trận rồi hỏi, sao

mày không thích tao, tao có gì không tốt, mày có biết bao nhiêu người yêu
thầm tao không? Mày đúng là dở hơi. Mà thôi, cậu chẳng muốn sự việc
phức tạp nữa.

-“Ê cậu ơi…sao tự dưng cậu buồn vậy?”

-“À, không có gì…”

-“Buồn gì thế cậu, phải vui lên chứ!”

Là mày gợi chuyện trước đấy nhé!

-“À, thì cũng hơi buồn thật…Ngọc Nhi chê tao kém cỏi…”

-“Ặc, cậu mà kém cỏi thì ai giỏi nữa…”

-“Cô ấy chê tao không biết hôn, hôn kém.”

Cậu hôn đâu có kém nhỉ? Rõ ràng là…Nhi nghĩ lại mấy lần…lại bừng

hết cả người.

-“Giờ tao mà không tập hôn khéo Ngọc Nhi bỏ theo người khác mất, mà

chẳng có ai giúp tao cả…”

Nhìn đại thiếu gia khổ sở đập đầu vào gấu bông, vò tóc vò tai, mặt buồn

gần như phát khóc, lòng thương của Trương Ngọc Uyển Nhi trỗi dậy, cô nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.