ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 198

“Anh yêu, em chả cố gắng để làm anh cảm thấy gì cả. Nhưng anh không
thấy sao? Em đi xa là cơ hội đặc biệt để anh dành nhiều thời gian cho con
hơn. Con sắp vào tiểu học năm tới, và sau đó là cuộc đua học hành điểm số.
Con sẽ lớn rất nhanh, đây là quãng thời gian trong đời con mà sau này có
muốn anh cũng không quay trở lại được.”

“Được rồi, lah, được rồi, lah. Em đã thắng. Anh chỉ là một ông bố tồi.”

Astrid vân vê tà váy trong sự thất vọng. “Đây không phải là vấn đề ai
thắng, và anh cũng không phải là một người cha tồi. Đó chỉ là...” - Astrid
bắt đầu trước khi Michael kịp ngắt lời cô.

“Anh sẽ cố gắng làm tốt hơn vào ngày mai trong khi em đang vui chơi ở
Venice. Hãy thay anh uống một ly Bellini.”

“Anh thật không công bằng. Anh biết rằng em đã hứa với bảo tàng sẽ thực
hiện chuyến đi này. Bọn em đang cố gắng thực hiện những việc quan trọng
ở đây vì lợi ích cho Singapore. Em đã thức dậy bên Cassian cả năm còn anh
mới chính là người đi biền biệt suốt đấy.”

“Thứ lỗi cho anh vì đã làm việc cật lực để đảm bảo tương lai cho cả gia
đình. Trong khi em thì đang cống hiến vì ‘lợi ích của Singapore’, mọi điều
anh làm chỉ bởi vì muốn tốt cho Cassian và em!”

“Micheal, anh biết là chúng ta không thể chết đói được.”

Micheal im lặng trong một quãng dài. “Em biết vấn đề thực sự là gì không,
Astrid? Vấn đề là cả đời em chưa có một ngày phải lo lắng về tiền bạc. Em
không biết kiếm tiền cực nhọc tới thế nào, em chỉ cần xì mũi là cũng có
tiền! Em không hiểu những nỗi lo của người bình thường. Trong khi động
lực của anh tới từ những nỗi sợ đó. Và anh đã xây dựng được tài sản riêng
của mình từ nó. Anh muốn con trai anh thấm nhuần được nỗi sợ hãi như
thế. Thằng bé sẽ được thừa kế số tiền lớn vào một ngày nào đó, và nó cũng
phải học cách để kiếm được tiền. Nếu không thì – thằng bé sẽ có kết cục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.